GIAO THỪA KHÔNG CÓ EM
Tác giả: Giang Tuyền
Ngâm thơ:
Đêm đã giao thừa, không có em
Một mình anh với nỗi cô đơn
Lấy thơ làm bạn vui giây lát
Người khách chỉ là mấy cung đàn
Lý Qua cầu:
Trời khuya nghe gió reo bên ngoài
Tâm hồn hoang vắng, em ơi lạnh sao
Buốt giá con tim
Từ ngày ra đi, chưa một khi bóng cũ quay về
Ngồi đây ôm mối tương tư buồn lên đôi mắt
Khe khẻ mình anh bài hát
Khúc ca xưa điệu Lý Qua cầu.
Vọng cổ:
Câu 1:
Tiếng vạc trong đêm lạc đàn kêu gọi bạn. Anh xa em biết bao ngày bao tháng mà cớ sao không thể nói nên…….lời.
Lặng lẽ ngồi đây trong bóng tối của cuộc đời.
Từ ngày hai đứa đi chơi xa gặp nạn, thân thể anh không còn nguyên vẹn như xưa.
Một cánh tay đã vĩnh viễn xa lìa, cũng như tình yêu em dành cho anh chẳng còn như xưa nữa.
Ngày dài bắt đầu từ trên chiếc xe lăn, để chấm dứt trong khuya là những dòng nước mắt.
Câu 2:
(Lý Con Sáo, 8 nhịp cuối)
Ôi nhớ vô cùng bài ca Con Sáo
Sáo sang sông Sáo xổ lồng bay
Cho anh một mình ngày thương đêm nhớ
Sáo hỡi Sáo ơi, Sáo có quay về chăng.
(về vọng cổ)
Khi yêu nhau người ta hay mơ mộng, được sống bên nhau đến trọn kiếp trọn đời……
Được cầm tay đi đến cõi thiên đường.
Nhưng thiên đường ở đâu nào mấy ai biết được, người đời vẫn đi tìm vẫn tiếp tục ước mơ.
Thật bất ngờ khi địa ngục lại hiện ra, vì trong cuộc sống rẫy đầy bao điều ngang trái.
Vết thương ngày nào đã thôi đau buốc, nhưng vết thương lòng muôn thuở vẫn còn đây.
Ngâm thơ:
Sương mờ qua ngõ vắng
Ánh đèn đêm hiu hắt lối về khuya
Canh thâu người đâu chẳng thấy
Đêm dài như nỗi cô liêu
Trường Tương Tư (lớp 3)
Đêm nay (oan)….
(+) Xuân đến (lỉu) (+), anh vội vàng (xề) đón gió xuân sang (liu)
(+) Khúc tương tư (oan)
(+) Từ đâu vọng đến (lỉu) (+) nghe cõi lòng (xề) chết lịm giữa đêm khuya (liu)
Nước mắt (xê) (+) cứ trào tuôn (liu)(+)
(+) Ôi thiên đường (xề) đôi ta vẫn ước mơ (liu)
Nay đã (xê) (+) không còn (xàng) (+)
(+) Ở nơi nào (hò) em có nhớ đến anh (xang)
Vọng cổ:
Câu 5:
Chợt tỉnh giâc mơ bàng hoàng anh thức giấc. Cơn ác mộng hãi hùng chìm sâu trong bóng tối anh vẫn còn đây chờ đợi đón xuân……. về.
Bước vội ra sân tìm gió mới bên thềm.
Anh ngã quỵ trên sàn nhà chiếc xe lăn còn đó, cánh tay mất thật rồi, anh cũng đã mất em.
Xuân vẫn chưa về, anh vẫn mãi trong mơ, và lạc mất mùa xuân đến nghìn đời vạn kiếp.
Thiên đường ở đâu, không ai tìm được, chỉ thấy địa ngục trần gian trên khắp nẻo cuộc đời.
Câu 6:
(nghỉ 4 nhịp, vào Lý giao duyên, 8 nhịp cuối)
Khúc Lý Giao (-) Duyên
Ngày quen nhau thắm đượm hương tình
Ôi bây giờ nghe quá chua cay
Bao tủi hờn ai biết ai hay
(về vọng cổ)
Một ngày mới lại bắt đầu, đời không có em nhưng mai vàng vẫn nở.
Đêm qua cánh vạt ăn sương lẽ loi tìm bạn, nhưng năm tháng dài cũng phải chấp nhận sự cô đơn.
Anh ngồi đây nhìn ánh nắng đang lên, soi bao nỗi nhớ vẫn âm thầm ray rức.
Tìm lấy niềm vui trong lời thơ ý nhạc, dù bóng hình em không phai được bao giờ…..
Em ở phương xa nào chắc cũng có mùa xuân, bầu trời đang xanh với muôn ngàn hoa nở.
Mình anh với vết thương lòng
Biết đến khi nào mới quên được người xưa.