EM CÓ BUỒN KHÔNG EM
Soạn giả Viễn Châu
NHẠC:
Nam: Em có buồn không em?
Nữ: Mưa rơi đầy bên thềm
Nam: Cầm tay em không nói
Tê tái buồn chia ly...
Nữ: Mưa rơi ngoài biên giới
mưa rét lạnh vào tim.
Nam: Não nùng trong gói lẻ
Nữ: Anh có buồn không anh?
Nam: Em có buồn không em...
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nữ: Buồn không anh khi đêm về nơi giới tuyến nhìn mây bay vọng hướng quê .... nhà. Em nhớ người đi trên muôn dặm quan... hà. Mưa thu bay ngập ngừng bên sông cửa nhũng giọt mưa buồn như động giữa tim côi... Để em ngồi đây mà nhớ mà thương mà mong đợi một người. Nghe bên thềm xào xạc lá thu rơi, em ngỡ ở phương trời anh về trong chiến thắng.
Câu 2:
Nam: Nhớ làm sao những đêm mưa chim rừng như rũ cánh ngàn đơn côi theo gió lạnh bay... về. Ứớp cánh hoa xưa trong tháng đợi năm chờ. Buồn không em khi hương tàn cánh rũ, bởi gió đông về lạnh cõi lòng ai. Nhưng bóng dáng bạn tình trọn kiếp vẫn không phai, vẫn ấp ủ qua tháng ngày mong đợi. Mưa rừng ơi mưa rừng sao giá lạnh những giọt mưa buồn như lắng đọng vào tim...
MẠNH LỆ QUÂN:
Nữ: Đêm trăng rụng, chong đèn ta ngồi trông bạn
nhớ mong anh nhớ tin bạn,
sa trường tơi bời tên đạn,
nhớ người cố hương mỏi mòn.
Chờ tin anh chiến trường mịt mờ.
Nam: Anh nhớ em đêm lạnh,
biên thùy đêm dài mưa rơi,
đêm dài biên thùy mưa rơi,
đó đây não nùng lá bay.
Bao lời hẹn hò năm xưa,
khắc ghi não nùng nhớ thương.
Nữ: Nhớ thương tin bạn tin bạn .
ngày đêm dãi dầu gió sương,
gió sương muôn dặm, muôn dặm
lời thơ của người mến thương .
nhớ thương tin nhạn bay về thăm... anh...
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Buồn không em khi giọt sương khuya gieo sầu trong đêm lạnh em gì anh hiu quạnh chốn cô... phòng.
Từng giọt tương tư bởi thấm đượm khăn hồng.
Nhưng có cuộc ra đi nào không mang nhiều nuối tiếc và có biệt ly nào không lắng đọng sầu thương.
Nhưng em ơi lửa binh đao còn bừng dậy khắp quê hương
thì lời giã biệt xin em đừng nhắc nữa.
Vì non nước băng mình trong khói lửa
em vì anh nên khép cửa khuê phòng...
NHẠC:
Nữ: Ôm súng giữ biên cương
đêm đêm ngoài sa trường
nhớ chăng người em gái
mơ mãi một mùa thu.
Nam: Hôm nao mùa thu đến
nghe gió tạt ngoài hiên.
mắt trông miền quan tái
em có buồn không em?
VỌNG CỔ:
Câu 6:
Nữ: Chúc vạn tình tôi trên mấy lời thơ mỏng
em vì anh hoài vọng chốn phương trời.
mưa buồn từng giọt mưa rơi rơi
đêm khuya còn đọng vạn lời sầu thương
Nam: Đêm đêm chớp bể cô phòng
đèn khuya lẽ bóng ai buồn hơn ai./.
Ông tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Xuất thân trong gia đình vọng tộc, thân phụ là Hương cả[1], là con thứ sáu trong gia đình, ông còn có tên là Bảy Bá theo thông lệ người miền Nam.
Ông được mệnh danh là vua của các vị vua cải lương, "là người tạo danh cho các nghệ sĩ", bởi qua nhiều sáng tác của ông, nhiều nghệ sĩ khi thể hiện đã được cái ưa thích để đông đảo người xem chú ý hơn, ví dụ như: Mỹ Châu với bài "Hòn vọng phu", Út Trà Ôn với "Tình anh bán chiếu",... Bên cạnh đó, ông cũng sáng tác ra nhiều bài vọng cổ hài hước mà sau này được nhiều gương mặt nổi danh như nghệ sĩ Văn Hường, Hề Sa,...
Ông được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 1988 và Nghệ sĩ Nhân dân năm 2012 để tôn vinh những đóng góp và thành tựu nghệ thuật của ông.
Hơn 50 năm sáng tác, ông đã để lại một kho tàng tác phẩm đồ sộ. Trên 50 vở cải lương đã được trình diễn trên các sân khấu đại ban và trên 2000 bản vọng cổ đã được các hãng đĩa, băng thu thanh và phát hành. Toàn bộ tác phẩm đều đã được đăng ký bản quyền[11]. Dưới đây chỉ là một số tác phẩm tiêu biểu: