EM BÉ BÁN VÉ SỐ
Tác giả: Song Bác
(Lời rao):
Con: Vé số đây, vé số chiều sổ trúng liền đây. Vé số đây, ông ơi mua dùm con một tờ đi ông, mua giúp con đi ông, làm ơn đi ông.
(Tam pháp nhập môn):
1/.Vé số đây mời ông dùm lựa
Hôm nay có nhiều số đẹp
Mua cho con mấy vé đi ông
Chiều rồi mà con còn cả đống
Tối nay chắc không được no lòng
Còn bị đòn, hết nước sống
Ông mở lòng, giúp cháu với
Nếu không, là cháu tiêu đời.
Cha:
2/. Chớ nên nói năng tầm bậy
Có ai nhẫn tâm làm vậy
Con mình sao lại không thương
Ngoài đường cho bán vé số
Nắng mưa khổ cực thế này
Lại còn rầy la mắng chửi
Hay là mày muốn kiếm cớ
Gạc tao, mua số cho mày./.
Vọng cổ:
Câu 1:
Con: Ông ơi không biết mấy bửa nay ai mở hàng mà con bán ế, bụng đói chân run ê ẩm cả thân… mình
Con nói thật ra đây để ông nghĩ thương tình
Từ sáng đến giờ con rao khang cả tiếng, ba giờ chiều rồi mà con chẳng ăn được một miếng cơm.(+)
Đi ngoài đường nghe mùi thịt nướng bốc hơi thơm, con thèm làm sao một dĩa cơm sườn.
Chỉ dám ghé quán nghèo xin ngụm nước phông tên, rồi tiếp tục lên đường mời rao vé số…
(Tử quy từ):
Con van ông khá nên làm ơn, mua cho con mấy vé đi mà.
Thấy ông ăn mà lòng con thèm quá. Vì đã, mệt mỏi đói lã.
Nhiều ngày qua ngày nào cũng xui, năm cùi năm mươi tờ.
Không … bán xong là đừng hòng ăn cơm.
Câu 2:
Cha: Cháu ơi bác vừa nuốt miếng cơm mà nghe nghèn nghẹn, vậy cháu ngồi xuống đây ăn chén cơm này. Sự việc ra sao cháu khá phân bày.
Cháu còn mẹ cha hay lạc loài côi cúc, bao nhiêu tuổi rồi có đi học hay không.(+)
Xã hội vẫy đầy gạn đục khơi trong, họ tranh giành nhau vì cuộc sống hằng ngày.
Nhưng cháu thì còn quá ngay thơ khờ dại, ai biết được sau này đời cháu sẽ ra sao…
(Lối):
Con: Bác đã hỏi thì cháu đây xin nói thật. Mới năm tuổi đầu cháu lạc mất mẹ cha.
Không nhớ đâu là xứ sở quê nhà, chỉ nhớ mang máng cha là ông Năm Nhật.
(Nam Ai 8 Câu):
Cha: Cháu ơi…
Cháu ngồi xuống đi, nói cho bác nghe hết đuôi đầu.
Sự việc thế nào, duyên cớ ra sao. Lòng của bác đang dạt dào.
Như sóng biển dâng trào tình phụ tử thiêng liêng
Tám năm dài thương nhớ triền miên.
Có phải mẹ của cháu tên Hiền, và tên cháu gọi là Thanh.
Con: Cháu còn nhớ có thằng em trai tên Quyền.
Chổ này nè bác, nó có nốt ruồi duyên.
Đi Thảo cầm viên với ông bà, rồi cháu lạc phía trời xa.
Bổng đâu có một người xa lạ, nói là dẫn cháu đi tìm gặp lại ông bà.
Cháu tin người ta nên theo họ về nhà, bị đọa đày tháng ngày qua./.
Vọng cổ:
Câu 5:
Cha: Trời ơi đau đớn xót xa cho đứa con trai mà ngày xưa cha yêu quý, chiều chuộng nâng niu như ngọc… như… vàng
Mừng buổi đoàn viên sao lệ đỗ đôi hàng
Con ơi chính cha đây là ông Năm Nhật, biết bao năm rồi ba cực khổ tìm con.(+)
Lặn lội khắp cùng sông núi nước non, tưởng chừng như mỏi mòn tuyệt vọng.
Tuổi lên năm bước chân còn không vững, mà con đã long đong trên khắp những đô thành…(xề)
Lý giao duyên:
Con: Cha hỡi cha … ơi
Cha nào có thấu … rõ
Nổi đau thương kinh …hoàng
Con phải vươn mang … nhiều
Trong những cơn … mơ
Khóc thầm nhớ thương … cha
Mẹ già xa vắng … đâu
Cha: Con chớ nên buồn nữa làm gì
Cha dắt dìu từng bước con đi
Trên đường đời dù lắm chông gai.
(Về vọng cổ):
Câu 6:
Con: Cha ơi con có cảm giác như mình vừa sống lại, đã chết đi sau giấc ngủ ám năm dài…(xề)
Con sẽ ghì chặt cho cha sưởi ấm lại vòng tay, ngã vào lòng mẹ hâm nóng hoài hơi thở.
Cha: Bao năm qua cha mỏi mòn thương nhớ, sự thật bây giờ phụ tử được đoàn viên./.