GÁI XUÂN
Thơ: Nguyễn Bính - Nhạc: Từ Vũ
Lời cổ: Tô Thiên Kiều
NHẠC:
Nữ: Em như cô gái hãy còn xuân.
Nam: Duyên dáng thân chưa lắm bụi trần,
Xuân đến hoa mơ hoa mần nở
Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân
Nữ: Xuân đi, Xuân đến, hãy còn Xuân
Cô gái trông Xuân đến bao lần,
Xuân đến hoa mai, hoa mận nở
Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân.
VỌNG CỔ:
Nam: Em ơi cô gái xuân ơi lụa trên tay em hay là mây
trôi trên dòng sông Vân ấy.
Em có tiên với đôi cánh trần ngà ngọc
sao lòng tôi say trong buổi xuân...về.
Hoa mận hoa hoa mai hương tỏa khắp tư bề,
Em khép chị hồng cho lòng khấp khởi,
lối mộng lạc vào chân chẳng muốn rời xa.
Nữ: Xuân đến đất trời rực rở muôn hoa,
em chỉ là đóa sen thẹn thùng đưa hương theo gió.
Nam: Anh muốn hóa thành cánh bướm mùa xuân,
ngây ngất hương tình phủ vùi trong ân ái...
NHẠC:
Nữ: Em như cô gái hãy còn xuân.
Duyên dáng thân chưa lắm bụi trần,
Nam: Xuân đến hoa mơ hoa mần nở
Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân
VỌNG CỔ:
Nữ: Xuân đi xuân đến xuân còn mãi
mà gái xuân mơ ước đã bao lần...
Nét đoan trinh còn chưa lắm bụi trần,
một làn gió nhẹ cho sen hồng lơi lả
nhưng gió là của trời gió là của muôn phương.
Nam: Gió là của trời gió của muôn phương
nhưng anh là của riêng em trong mùa xuân mới.
Nữ: Một áng mây trên dòng sông Vân ấy
sẽ là dãi lụa đào cho ta nối chặt đời nhau...
NHẠC:
Nữ: Lòng Xuân lơ đãng, má Xuân hồng
Cô gái Xuân mơ chuyện vợ chồng.
Nam: Đôi tám Xuân đi trên mái tóc
Đêm Xuân cô ngủ có buồn không?
Nữ: Em như cô gái hãy còn Xuân
Duyên dáng thân chưa lấm bụi trần
Nam: Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở
Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân.
VỌNG CỔ:
Nữ: Sen đợi bao lâu sen đến mùa xuân nở...rộ,
Em đợi bao lâu thì mùa xuân mới đến,
cho cánh bướm chờ hoa cho gió động cánh sen...hồng.
Cho mùa xuân nghe đượm giấc say nồng,
đôi tám xuân đi trên mái tóc, nhựa sống tuôn tràn
trên những búp non tơ.
Nam: Một đêm xuân nào đâu phải là mơ,
anh thấy mây xanh kết thành chiếu mộng.
Nữ: Ta dìu nhau vào thiên đường mở rộng,
cho mùa xuân thêm rực rỡ trong lòng.
Nam: Gió lãng du phương trời nay về đây
vuốt ve sen hồng.Tình xuân gái xuân ngọt ngào.
Nữ: Trời xuân ửng hồng đôi má xuân,
lòng xuân mơ màng giấc xuân.
VỌNG CỔ:
Nam: Em như cô gái hãy còn xuân,
duyên dáng thân chưa lắm bụi trần.
Nữ: Gái xuân mơ ước bên cầu,
đêm xuân anh hỏi: có buồn không?
Nam: Dòng sông Vân hay dòng sông luyến ái,
em là nàng xuân với đôi cánh thiên thần.
Nữ: Xuân tiêu một khắc ngàn vàng,
rãi manh chiếu mỏng nhân gian hữu tình.
Nam: Đêm nay riêng chỉ đôi mình cùng say một mối
duyên trinh nồng nàn.