MƯA BẾN HƯƠNG GIANG
Thơ: Lưu Trọng Lư
Phổ nhạc và lời cổ: Phan Văn Dài
Nhạc
Mưa mãi mưa hoài
Lòng nhớ thương ai
Trăng lạnh về non không trở lại.
Mưa chi mưa mãi
Buồn hết nửa đời xuân
Mộng vàng chưa kịp hái.
Mưa mãi mưa hoài
Nào biết trách ai
Phí hoang đời trẻ dại.
Mưa chi mưa mãi
Lòng nhớ nhung hoài
Nào biết nhớ nhung ai!...
Vọng cổ
(Nữ): Mờ mịt bến Hương Giang sao trời tuôn mưa mãi, cho tối tăm phong kín hồn con gái ngồi nhìn mưa rơi mà tê tái can trường…
(Nam): Làm sao tôi gặp lại mắt nhung buồn. Trách trời cao sao giăng đầy mưa mãi, phủ Kinh Kỳ với vườn Ngự ngày xưa.
(Nữ): Vắng điệu hò Mái Đẩy giữa màn mưa, cõi lòng nghe quạnh quẽ tựa con đò. Vẳng giọng Nam Bình hay thương khách đang mơ, ngồi dưới mái thuyền ngắm dáng mờ của Huế…
2. (Nam): Nước ngập dòng sông trăng vàng không trở lại, lành lạnh lòng hoang nhung nhớ mãi một người. Cổng kín tường cao che khuất bóng ai rồi.
(Nữ): Mưa chìm lắng sầu chi mà lâu thế, chắn hết rồi mộng mị nửa đời xuân. Giấc mộng vàng chưa kịp hái ái ân, giữa nhân gian chỉ đôi mình đơn lẻ.
(Nam): Ôi trong mưa mắt ai buồn khôn tả, dặm đường về hai ngả dạ bâng khuâng...
Ngâm thơ
(Nữ): Nào phải ả cung tần đêm mưa lạnh
Sợ hương tàn canh cánh đợi quân vương
Muốn tìm nhau mưa cay nghiệt giăng đường
Cho sầu mộng chất dòng Tiêu Kim Thủy…
…Thông Ngự Bình che mờ tà áo tím
Mưa Hương Giang phong kín nón bài thơ
Hoa khuê trung sao gặp bướm giang hồ
Ai khắc khoải,ai thẩn thờ trầm lặng!
Vọng cổ
5. (Nam): Tôi nào dám trách chi người cao sang đài các, mái tóc huyền mơ hương trầm ngào ngạt áo tím thướt tha nhòa nhạt ngỏ hoa đào…Sao gieo vào tim tôi vị tình ái ngọt ngào. Để từng đêm dưới thương thuyền trằn trọc, tôi mơ màng người ngọc ghé vào thăm.
(Nữ): Mưa hoài gió lạnh mênh mông
Biết ai là kẻ nặng lòng hơn ai?
(Nam): Phí đời trẻ dại cuồng say
Chập chờn giấc mộng bóng mây qua lầu.
6. (Nữ): Kỷ niệm nhạt nhòa sầu chất Ngự Bình Sơn, xuân đã qua lâu rồi trời cứ tuôn mưa mãi. Người chưa biết tên ta, tên người ta chưa rõ, mối duyên này không trọn niềm mơ.
(Nam): Tôn Nữ ơi một chiều hoa đào rộ
Tôi gặp nàng bỡ ngỡ mắt ngây thơ
Buổi tao ngộ sớm biến thành ly biệt
Mối tình kia để lại nỗi mong chờ!...
Tĩnh giấc nửa đêm tràn gối lệ
Em là sương khói hay làn tơ?
(Nữ): Trong mưa tách bến thuyền xa mãi
Người đã đi rồi thôi ước mơ!