BIỂN CHIỀU
Huỳnh Bê
LỐI
Vẫn trùng dương mênh mông
Vẫn bạc đầu con sóng vỗ
Biển rì rào như thủ thỉ cùng ai
Biển chiều gọi mãi tên anh
Thanh âm khúc nhạc dỗ dành thiết tha
PHỤNG HOÀNG
1. Buổi anh ... đi biển mênh mông mây chiều giăng giăng trước.
2. Con sóng dạt dào xô bờ cát trắng. Buổi chia tay này bịn rịn tiễn đưa nhau.
3. Bờ cát thân thương, ôm dấu chân anh khi khuất nẻo xa mờ.
4. Những dấu chân in dài trên cát trắng, gởi lại cho người em gái nhỏ thân thương.
5. Dẫu biết rồi đây, vời vợi chân mây anh cũng sẽ quay về.
6. Bến cũ chờ mong tôm cá nặng khoang thuyền. Em đợi chờ anh vui bữa cơm chiều đạm bạc.
7. Cho hai mái đầu, đôi tóc nối liền nhau. Trùng dương mênh mông, rì rậm con sóng giận
8. Ai biết biển xanh cũng đôi lúc giận hờn. Để người ra đi, đi mãi sẽ không về.
VỌNG CỔ
1/ Cắn chặt môi cố giữ cho lòng khỏi bàng quàng rung động,
Tôi như người trong cơn say vừa tỉnh mộng, chuếch choáng đơn phương không nhìn được ánh vần vương đang ló dạng phía chân ...trời.
Trái tim đau như ai xé tơi bời.
Mưa tạnh trời quang mà anh đâu sao chẳng thấy, cố gượng kiếm tìm chút hy vọng phía trùng dương.
Biển chiều nay vẫn vỗ nhịp êm êm, như thầm nói với tôi lời xin lỗi.
Nước biển chiều nay hay nước mắt tôi rơi, mằn mặn bờ môi, rã rời trong tâm tưởng..........
NGHỈ 12 NHỊP
2/ Cơn bão vô tình chia đôi người đi kẻ ở, cho những trái tim yêu vụng vỡ tơi bời.
Nghe đâu đây còn âm vang tiếng hẹn câu thề.
Tình tự vuốt ve mỗi khi tôi hờn dỗi, hay những lúc hững hờ pha lẫn chút hờn ghen.
Anh dỗ dành rằng anh chỉ có mình em, như chỉ có mình anh lênh đênh trên biển.
Chỉ có biển mới hiểu hết lòng người với biển. Biển giận, biển hờn cho lòng trăn trở nhớ thương.
LỐI
Đẹp biết bao nhiêu những tấm lòng
Nhường cơm xẻ áo buổi long đong
Một chiều tang tóc đau thương ấy
Ngàn thuở còn vương vạn nỗi lòng
VỌNG CỔ
5/ Biển vẫn êm êm rì rào con sóng bạc, như hát ru những con người chịu bao điều mất mát đêm từng đêm thao thức đợi ai ...về
Cho tình yêu nồng mặn lời thề.
Anh cứ đến rồi đi chập chờn trong giấc ngủ, mấy lượt trăng đầy trăng khuyết lá vàng rơi.
Thu tàn rồi chiếc lá rụng chơi vơi, đông đến làm chi cho tâm hồn thêm buốt lạnh.
Trên chiếc võng thưa một mình em canh cánh, biển vẫn êm êm ru khúc biệt ly sầu.
NGHỈ 4 NHỊP
6/ Biển chiều gọi mãi tên anh
Thanh âm khúc nhạc dỗ dành nhớ thương
Ngủ đi em mộng bình thường
Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ
Ơi tiếng ru vẫn êm êm đoàn tàu vẫn ra khơi tung lưới, bình minh lên mở ra chân trời mới. Và những con tàu đang vươn tới tương lai,
chung sức chung lòng hòa nhịp sống hôm nay, nghiền con sóng bạc cho cá tôm qua đầy.
Biến đau thương thành sức mạnh, những cánh tay bủa lưới nhịp nhàng ơi thương biết bao nhiêu.
Đứng trên bờ cát thân yêu, nhìn con sóng bạc biển chiều nhớ anh.