CÁC ANH ĐI
Lời Nhạc: Văn Phụnng
Lời cổ: Loan Thảo
NHẠC:
Nữ: Các anh đi ngày ấy đã lâu rồi. Các anh đi đến bao giờ trở lại. Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ trông.
Nam: Làng tôi nghèo nho nhỏ ven sông. Gió bấc lạnh lùng thổi vào mái rạ.
Nữ: Làng tôi nghèo gió mưa tơi tả.
Nam: Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nữ: Một buổi chiều đông gió bấc lạnh lùng thổi vào mái rạ. Xóm làng tôi từ lâu quạnh quẽ bỗng chiều nay rộn rã tiếng ai… cười. (-)(-) Từ phương xa các anh về ghé tạm một đêm này. (+) Bụi giang hồ bám đầy trên nếp áo, tóc rối bời mặt nám phong sương. (SL) Quây quần nơi đây bên ánh lửa bập bùng, nghe các anh kể chuyện đường xa gian khổ. Gót chân này đã giẫm nát Trường Sơn, ngày vượt đèo cao đêm băng rừng lội suối./-
Câu 2:
Nam: Đã từ lâu vượt đồi cao lội rừng sâu hiểm trở. Đêm nay dừng chân thôn nghèo nghỉ đỡ, lòng bỗng nghe ấm lại tình người. (-)(-)
Nữ: Khêu bếp lửa khuya em nở nụ cười. (+)
Nam: Bát nước chè xanh ấm lòng sương gió, bữa cơm nghèo thơm ngọt hương quê. (SL) Mẹ mỉm cười mà nghẹn ngào giọng nói: “Thấy tụi con má nhớ tới thằng Hai. Nó cũng bỏ đi từ đầu mùa thu khói lửa, ba bốn năm rồi chưa thấy nó về thăm” ./-
NHẠC:
Nữ:
Các anh về mái ấm nhà êm, câu hát tiếng cười rộn ràng trong xóm nhỏ.
Các anh về tưng bừng trước ngõ, lớp lớp đàn em hớn hở theo sau.
Mẹ già bịn rịn áo nâu, vui đàn con ở rừng sâu mới về.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Sáng hôm sau trời chưa tắt ánh sao đêm sương pha mờ trên rẫy vội thu xếp hành trang nối tiếp bước quân… hành. (-)(-) Mẹ cùng em ra tiễn tận đầu làng. (+) Bàn tay nhỏ vẫy chào trong sương sớm, mẹ cúi đầu che ngấn lệ chực trào tuôn. (SL) Đàn em bé nắm chặt tay anh hỏi khe khẽ: “Bao giờ anh trở lại”. Gặp gỡ một đêm mà tình sâu như thế đó, từng bước đi sao lưu luyến ngập ngừng./-
Câu 6:
Nữ: Mặt trời lên cao bóng dần thu ngắn, các anh đi rồi bụi cuốn đằng xa. Các anh đi rồi là thôn xóm quạnh hiu, bờ tre khóm chuối cũng thẩn thờ thương nhớ. Mẹ đứng nhìn theo thì thầm khấn nguyện: “Lạy phật trời cho tụi nó được bình yên”. Em đếm bước quay về nghe lòng trống trải, các anh đi xin nhớ thôn này. (SL)
Nam: Các anh đi nhớ mãi người em gái, bà mẹ và đàn em nhỏ thân yêu.
Nữ: Các anh đi có bao giờ trở lại, xóm làng tôi khuya sớm vẫn chờ trông./-
THƠ:
Nữ:
Làng tôi nghèo xóm nhà tre
Các anh về không chê làng tôi bé nhỏ
Nhà lá đơn sơ nhưng tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu đỗ, bát nước chè xanh
Ngồi vui kể chuyện tâm tình xa xôi./.