ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ
Phạm Văn Phúc
NÓI LỐI
Đã lâu rồi hai đứa cách xa nhau
Hỏi tơ duyên xưa còn hay đã mất
Mái trường ơi , em tôi còn học nữa
Hay đã đi rồi từ độ ấy, em ơi !
LÝ CON SÁO GÒ CÔNG:
Đêm buồn nghe mưa về hắt hiu ,
Tôi nhớ thương em nhiều
Một mình canh khuya tịch liêu,
Phiên gác đêm nơi rừng sâu nhớ người…
Trông về nơi phương trời nhớ tên
Mưa vẫn rơi âm thầm mịt mờ
Bâng khuâng sầu miên,
Đôi lứa xa lâu rồi,
Ngăn cách đôi bờ tơ duyên
Ôi ! Xót xa ngậm ngùi
Tan tác mưa bên trời..nhớ..em …
VỌNG CỔ
1/ Đã mấy năm qua từ giã quê hương xa người em gái nhỏ , khoác súng lên vai vui cuộc đời sương gió, vẫn nghe ấm mãi tình thương trong nỗi nhớ khôn …cùng.
Hoài vọng nơi xa dù cách biệt muôn trùng .
Thầm hỏi tơ duyên xưa nay còn hay đã mất , em đang dưới mái trường hay cất bước sang ngang .
Có nhớ những chiều giữa đồng vắng mênh mang, đầu tựa tay đan ta dìu lối nhau về.
Màu áo học trò tha thiết mảnh tình quê, bên sóng lúa rạt rào hai đứa kề chung đôi bóng..
2/ Con đường ngày xưa còn miên man gió lộng hay đã hoang vu khi vắng bóng em rồi.
Để ánh tà dương đưa tiễn bước chân người.
Có còn ấp ủ nụ hoa đời trinh trắng, trong nét dịu hiền pha lẫn chút hồn nhiên .
Cho cõi lòng ai thương nhớ vô biên, cách trở xa xôi vấn vương niềm thương mến.
Tiền đồn đêm thâu u hoài bao kỷ niệm, viết vội lá thơ tình lưu luyến gửi về em.
NÓI LỐI :
Phương này tôi sống kiếp chinh nhân,
Ngày qua, đêm đến đã bao lần
Xa xôi gửi cánh thư kỷ niệm
Thương nhớ em nhiều, em biết không ?
VỌNG CỔ
5/ Tiền đồn xa xôi thăm thẳm rừng sâu miệt mài thân lính chiến , nhớ ngày đó ra đi hai phương trời lưu luyến, em ngước nhìn tôi xao xuyến mắt hoen ... sầu.
Câu từ ly chưa nói đã nghẹn ngào.
Rồi tiếng tàu đêm tan dần trong sương lạnh, nơi sân ga buồn hiu quạnh một mình em.
Ngày tháng qua dần mang nhung nhớ dài thêm, tôi vẫn mãi yêu em và yêu em nhiều lắm.
Nhưng hỡi em ơi , non sông còn chìm đắm, nên tình đôi ta dù nồng thắm vẫn không thành.
LÝ CON SÁO
Đêm mưa hắt hiu,
Thương nhớ em nhiều em ơi ..
Mơ ngày dệt mộng chung đôi
Cho tơ duyên nồng thắm hương đời,
Khi chinh chiến đã qua rồi...
Hẹn ngày về quên đi bao nhớ nhung
Ta sẽ bên nhau câu thủy chung bền lâu
Phiên gác canh dài nhìn mưa rơi ước ao.
Ngày cưới vu quy ta sánh vai cùng nhau..
( về vọng cổ)
6/ ...Nguyện ước đơn sơ đưa ta vào cõi mộng, chạnh nhớ về em trong khát vọng bùi ngùi.
Nơi phương đó có gì vui không em hỡi , nhớ tỉnh lẻ đêm buồn xin viết gởi cho anh.
Dịu dàng đôi nét mực xanh,
Đẹp như câu hát anh đang dành cho em ...
...............
(16-05-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc