BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO
Tân nhạc : Ngọc Trọng
Cổ nhạc: Phạm Văn Phúc
Tân nhạc:
NAM: Buồn vương màu áo hồng
Nước mắt theo em đi về với chồng
Giá băng cơn mộng
Một mình anh bước đi âm thầm..
NỮ : Ngày lê từng bước chậm
Phố cũ mênh mang trong chiều gió lộng
Bóng em đâu còn
Đợi chờ đã chín cơn mưa buồn ….
Vọng cổ :
1/ NAM: Nước mắt đã theo em về vui trong tiếng pháo , cơn mộng giá băng còn đây hư ảo , tôi lê bước chân hoang buồn vương áo ai …. hồng .
Tiễn bước chân em mà lệ đổ trong lòng .
NỮ : Đếm gót hồng hoang trải dài nơi cuối phố , là chuỗi ngày dài mang sầu khổ người ơi …
Ngày mai này chỉ vắng bóng em thôi , xin anh hãy cố vui trên mỗi bước đăng trình.
NAM: Phố cũ một mình nghe gió lộng buồn tênh , còn gì nữa không em khi áo hồng vương xác pháo …
2/ NỮ : Oán trách chi anh khi buồn vương màu áo , trời đã khiến xui đem giông bão vào đời .
NAM: Phút ái ân xưa nghe sầu đắng ngậm ngùi .
Từ mùa Đông này sẽ vắng em mãi mãi , còn mong gì em trở lại bên tôi .
NỮ : Nhắc lại làm gì trong giờ phút chia phôi , lệ đã mặn môi trọn đời mình vĩnh biệt .
NAM: Mong thời gian trôi sẽ xóa nhòa đi hết , kỷ niệm sớm phai tàn nơi màu áo ai vương .
Tân nhạc:
NỮ : Đời ta là chuỗi dài
Nối tiếp theo nhau bao lần lỡ dại
Thế thôi cũng đành
Cuộc tình mơ ước đã không thành
NAM: Buồn cho một kiếp người
Uống mãi cho say bao niềm tủi hận
Bóng đêm tơi bời
Và còn ai nữa trong cuộc đời.
Vọng cổ :
5/ NỮ : Đời là bể dâu nơi chuỗi ngày thương nhớ , nối tiếp theo nhau bao lần lầm lỡ , xin anh hãy quên đi và đừng cố trông ….chờ.
Trái tim em cũng đau xót vô bờ .
NAM: Một mình bơ vơ giữa màn đêm buốt giá , dư hương cũ còn nồng mà em đã quên sao ?
Nhớ mắt môi hồng của ngày đó bên nhau , nhớ phút đam mê ta đã trao thưở ấy .
NỮ : Thôi nhé anh ơi qua bao lần lỡ dại , cuộc tình mơ hai đứa đã không thành .
LÝ NĂM CĂN :
NAM: Buồn thương trong chuỗi ngày xanh
Đường xưa hiu hắt bước chân anh …
NỮ : Luyến nhớ , tiếc nuối sẽ qua nhanh
Người ơi , cố quên đi kỷ niệm
NAM: Ngày xưa hai đứa kề vai
Giờ đây tan tác vì …ai
NỮ : Đau …đớn chìm… sâu
Trong cay đắng đọa đày .
(về vọng cổ)
6/ NAM: Tôi uống mãi cho say bao niềm tủi hận , buồn thay kiếp phong ba nhiều lận đận lắm ưu phiền .
NỮ : Áo hồng nặng nợ tơ duyên , thương chi phận gái thuyền quyên phụ tình .
NAM: Phố dài nhớ dáng em xinh ,
Buồn vương màu áo đã một mình sang sông…
……………………
Phạm Văn Phúc – 29-12-2008
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc