BÀ MẸ HÀ TIÊN
Phạm Văn Phúc
NÓI LỐI THƠ:
…Về Hà Tiên chiều nay nghe biển hát ..
Sóng rì rầm ôm bãi cát vàng mơ
Nhưng người xưa vắng bóng tự bao giờ
Tôi đứng lặng giữa cơn mưa quê mẹ …
NAM AI ( 8 câu - lớp 1)
Mẹ kính yêu ơi !..
Con đã về đây ,
Mà bóng mẹ đâu rồi
Chiều mưa phủ phàng rơi ,
Hoàng hôn tắt sau đồi .
Sóng lặng lờ thăm thẳm mù khơi ,
Một con thuyền đơn độc mồ côi .
Chinh chiến đã qua rồi
Con về tìm mẹ , mẹ ơi ! .…
Biển chiều nay sao vắng lặng u sầu ,
Bóng mẹ hiền lặng khuất nơi đâu.
Con nát ruột tan lòng ,
Nhìn sóng biển mà đau …
Bao nhiêu năm tình sâu nghiã nặng
Mẹ cưu mang bảo bọc ân cần
Nuôi chúng con dưới những căn hầm
Giờ bóng mẹ xa xăm …
VỌNG CỔ :
1/ Biển sóng chiều nay không ào ạt lao xao như những ngày xa xưa ấy , bãi cát đìu hiu đón bước chân người trở lại còn đó mái tranh xiêu mà người mãi xa ….rồi .
Mờ mịt trong mưa - bóng mẹ thân yêu đã khuất bên trời .
Mười mấy năm rồi mẹ ơi , con vẫn nhớ , nơi đảo nhỏ làng chài mẹ bền bỉ kiên gan .
Tiểu đội chín người một mình mẹ cưu mang ,nắng đổ mưa chan vẫn lặng lẽ âm thầm .
Tóc mẹ bạc nhiều qua bao nỗi gian truân , lo cho chúng con từng miếng ăn giấc ngủ …
2/ Có những đêm ngoài khơi xa biển động , gió lạnh về theo muôn đợt sóng xô bờ .
Mẹ thức canh thâu chong một ngọn đèn mờ .
Canh bóng quân thù cho chúng con yên giấc , nhường tấm áo quê nghèo chiến sĩ đắp qua đêm .
Giữa cuộc chiến tranh này lòng mẹ hóa buồng tim , vì đất nước quê hương đang đắm chìm trong lửa đạn.
Nửa nắm cơm khô vẫn no lòng qua năm tháng , một mớ rau lành mẹ dành cho Đảng cho con …
NÓI LỐI THƠ:
Mẹ kính yêu ơi ! Lòng mẹ mênh mông quá …
Dù quê mẹ nghèo bao vất vả gian lao
Giữa biển sóng mênh mông ,mẹ lả lũy thép chiến hào…
Son sắt với một niềm tin tất thắng ….
PHỤNG HOÀNG ( 8 câu)
Mẹ cũng có ba người …con ,
Cũng đã ra đi vì non sông đất nước .
Tiếp bước chặng đường cha anh phía trước
Còn lại tấm thân gầy ,
Kham khổ dạn dày ,
Mẹ đùm bọc chúng con…..
….Chìm sâu nỗi cô đơn ,
Nhưng lòng mẹ sắt son ,
Lai láng hơn biển rộng sông dài
Rau cháo qua ngày cùng đàn con hôm sớm
Bao nguy hiểm chực chờ .
Sóng gió xô bờ lòng mẹ chẳng hề nao….
… Một đêm vắng trăng sao
Loang loáng phía vườn sau ,
Lũ giặc lao nhao ập đến bắt mẹ rồi
Súng ống lưỡi lê khua động vang trời
Chúng có ngờ đâu,
Tiểu đội chúng con đã rời xa trận địa
Sau một trận công đồn ,
Tạm biệt làng chài về lại chiến khu .
Giữa biển sóng âm u ,
Mẹ vẫn hiên ngang trước kẻ thù hung bạo
Dùng hết sức bình sinh , mẹ xô đắm con thuyền.
Đảo nhỏ từ đây , đã còn đâu bóng dáng mẹ hiền….
VỌNG CỔ :
5/ Biển sóng Hà Tiên đã vùi chôn xác thân quân thù hung bạo , nhưng bóng mẹ thân yêu cũng biền biệt vời xa nơi xóm đảo quê ….mình.
Đất nước ngàn năm ghi khắc một ân tình .
Gương bà mẹ dịu hiền trung trinh nơi xóm đảo , tuôn chảy trong người dòng máu liệt oanh .
Bất khuất anh hùng qua hai cuộc chiến tranh , thuở tóc mẹ còn xanh đến khi đầu đã bạc .
Biển sóng chiều nay ngã dài ôm bờ cát , có hình bóng mẹ yêu bàng bạc giữa mây trời …
LÝ CON SÁO :
Mẹ kính yêu ơi !
Con đứng trông về xa xôi
Con về với mẹ , mẹ ơi !
Một nén nhang xin kính dâng người
Chinh chiến đã qua rồi …
Đất nước thanh bình trùng khơi tung cánh chim
Non sông ta hát câu bình yên.
Cay đắng một thời nào con đâu dám quên
Những lúc gian nguy nơi đảo xa Hà Tiên …
(về vọng cổ )
6/ … Trong trái tim con vẫn dịu hiền hình bóng mẹ , mẹ Việt Nam ơi chúng con sẽ quay về .
Chúng con sẽ về đây chung xây đời mơ ước , đem cuộc sống thanh bình giữa sóng nước đại dương .
Hà Tiên trăm nhớ ngàn thương
Mẹ hiền sống mãi trên bước đường con đi…
..............
(19-02-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc