EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN
Phạm Văn Phúc
(viết trên nền bài hát cùng tên của Cố Nhạc Sĩ TRỊNH CÔNG SƠN )
NÓI LỐI:
Em đã xa rồi .. Còn nhớ hay quên ?
Nắng Sài Gòn hàng me nghiêng bóng đổ ,
Nhớ lối xưa quen giữa lòng thành phố,
Nhớ ngọn đèn đường cứ thao thức chơ...
PHỤNG HOÀNG:
…. vơ.
Nhớ chiều Sài Gòn chợt mưa, chợt nắng,
Phố xá thênh thang, hàng me xanh thẳm…
Có nhớ tiếng ve buồn,
Rộn rã sân trường, ngàn cánh phượng tung bay…
….Còn nhớ những chiều say,
Nắng mơn nhẹ tóc mây,
Để lòng ai thương nhớ vô bờ,
Bóng nhỏ ngây thơ, thẹn thùng duyên dáng,
Có nhớ bạn , nhớ trường,
Nhớ đến phố phường trong những buổi chiều mưa ?....
…..Em còn nhớ ngày xưa...
Ai đón ai đưa , ai chung lối đi - về..
Mình tay trong tay vai sát vai kề,
Hay em đã quên đi,
Ghế đá công viên, con đường xưa kỷ niệm…
Có lá hát ru mềm,
Hạt nắng êm đềm, mơn trớn trên vai,
Góc phố hôm nay,
Vẫn lá me bay, hàng cây gió lộng.
Bướm vẫn lang thang trong nắng ban chiều.
Em còn nhớ hay quên,
Khi tôi, vẫn nhớ em nhiều …
VỌNG CỔ:
1./ Nhớ không em những năm tháng xa xưa bên khung trời kỷ niệm, trường lớp thân quen có gợi về bao lưu luyến, và mỗi lúc hè sang còn nhớ tiếng ve ...sầu .
Em còn nhớ hay quên những kỷ niệm ban đầu.
Thưở đôi mình đi về chung một lối, trên con đường chiều vời vợi lá me bay.
Gió dịu dàng khe khẽ vuốt tóc mây, đôi má đỏ hây hây tà áo trắng thiên thần.
Tuổi học trò bao xao xuyến bâng khuâng, em còn nhớ hay chăng những ngày xa xưa ấy…
(nói lối)
...Buổi chiều trên phố em qua,
Sài Gòn vẫn đẹp những tà áo bay …
2./ Sài Gòn hôm nay vẫn chợt mưa chợt nắng, vẫn lá me bay trên phố vắng đêm buồn.
Vẫn ngọn đèn khuya thao thức với con đường.
Ghế đá công viên nơi chúng mình thường hò hẹn, vòm lá vẫn xanh màu ghi kỷ niệm đôi ta.
Em đã quên rồi những tháng ngày qua, một góc trời thương quê nhà tôi vẫn nhớ .
Nhớ tiếng gà trưa vùng ngoại ô thành phố, nơi có một người đang vò võ đợi chờ em …
NÓI LỐI:
Em ra đi nơi này vẫn thế…
Vẫn có nắng vàng buông nhẹ xuống vai tôi
Vẫn guốc ngựa thồ đêm gõ nhịp xa xôi
Vẫn tiếng gà trưa vọng về nơi xóm vắng…
Rồi chiều nay một mình tôi thơ thẩn, lạc bước trong chiều nghe trống vắng buồn ….
NGỰA Ô NAM :
....tênh.
Ở nơi nào em còn nhớ hay quên..
Đường thêu hoa gấm,
Lối em về phố nhỏ quen tên,
Hai mùa mưa nắng triền miên..
Con phố Duy Tân chiều nghiêng nắng nhẹ.
Một mình tôi lặng lẽ đi về,
Nồng cay khóe mắt não nề …
Mùa Xuân về, con én đưa tin
Mai vàng khoe sắc lung linh,
Nhưng lòng tôi chẳng thấy Xuân tràn,
Tìm trên lối cũ mơ màng…
Tà áo dịu dàng bay trong gió lộng
Hỏi rằng em còn nhớ hay quên ?
VỌNG CỔ :
5./ Sài Gòn chiều nay có cánh én đưa tin có mai vàng khoe sắc, phố nhỏ lang thang nghe buồn thương cao ngất, chợt nhớ đến ngày xưa tôi đánh mất em …rồi.
Dĩ vãng chìm theo bao sóng gió cuộc đời .
Nhìn cánh hoa tươi mà lòng như chợt tím, mùa Xuân đã không về cho lưu luyến dài thêm.
Mùa Xuân này lại biền biệt bóng em, vẫn còn nhớ hay quên hỡi người em gái nhỏ.
Nắng chiều Xuân đang ngập tràn nơi thành phố, mà sao tôi nghe như mưa đổ trong lòng .
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG :
...Phố vắng không em , nắng chiều buồn...
Nồng cay đôi mắt ưu tư,
Gót chân mềm năm tháng,
Lá me rơi đều, trên lối mòn nhạt nhòa đìu hiu,
Con phố xưa...
6./ ...Sương xuống chiều đưa nhạt nhoà nơi phố vắng, Xuân đến ơ thờ thầm lặng bước đơn côi.
Ngọn đèn đường vàng vọt đứng chơi vơi, gợi nhớ trong tôi những ngày xưa thân ái.
Kỷ niệm chưa phai mà sao người đi mãi, còn nhớ hay quên xin em hãy quay về..
Ngàn lá me bay não nề rơi rụng, như rớt xuống đời niềm tuyệt vọng , em ơi !
Chờ em héo hắt cuộc đời,
Nơi góc biển chân trời em còn nhớ hay quên ? ....
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc