NHỚ BẾN SÔNG XƯA
Kết Miền Tây
Ngâm
Mặt nước trong xanh long lanh soi bóng
Gởi nắng chiều ráng đỏ xuống dòng sông
Gió lao xao con sóng nhỏ reo vui
Đang soi bóng con thuyền ai lơ lửng
Sương chiều
Làm cho tôi nhớ lại ở nơi này…
Nơi vàm Cái Cau
Dưới ánh trăng mờ
Thuyền ai lờ lửng
Đợi để rước đưa, những người lên đường tòng quân(-)
Ngày xưa nơi đây quân thù bủa vây
Tàu hạm máy bay của bầy sói lang
Con sông năm xưa, ngận ngùi đưa tiển
Lòng mộng mơ ngày mai chào đón – em đón anh về
Tấm lòng em gái giao liên (-)
Là giao liên, nguy hiển không màng
Em vui tươi cất cao giọng hát
Người chiến sỹ giao liên trên dòng sông Hậu Giang.
Câu 1: Tiếng chèo khua nước trên sông
Của người em gái giao liên hiểm nguy không sợ
Bám lộ vượt sông dẩn lối đưa đường…
Tàu hạm bủa vây nhưng em vẩn xem thường…
Dưới ánh trăng khuya sương đêm gió lạnh
Khoác chiếc khăn rằng súng chắc trong tay..
Qua khúc sông này vất vả gian nang
Cô gái giao liên luôn vững dạ bền lòng
Em vẩn xem thường những giây phút hiểm nguy
Vai sát bên vai sẳn sàng chiến đấu...
Câu 2: Ơi cô gái giao liên hiểm nguy không sợ
Bám chặc đường dây cho mạch máu nối liền…
Để những cánh thơ xuân ra tới chiến trường…
Những buổi tiển đưa những lời hẹn ước
Em đợi anh về mình làm lể thành hôn..
Anh yên lòng khi cất bước ra đi
Ngan dọc xông pha dù đạn bay súng nổ
Chí làm trai đâu ngại gì gian khó
Nợ nước tình nhà hoằng nặng đôi vai…
Tú anh
Mình đả trao cảm tình với nhau rồi
Đừng nói những lời cách xa
Cho dù còn cách xa
Luôn giữ mãi trong tim
Lời hứa của hôm qua
Còn giử mãi ở trong lòng
Vì nợ nước anh phải ra đi
Lòng cương quyết đánh đuổi quân thù
Ngày đưa tiển anh lên đường
Cầu chúc anh lập được những chiến công
Em hãy vui lên để tiển anh đi
Giải phóng quê nhà
Có người con gái nơi này
Đang đón chờ anh về
Câu 5: Em tiển anh đã đi mấy mùa lúa trổ
Mai nở đầy sân mà người củ vẫn chưa về…
Em đếm thời gian đã mấy xuân rồi…
Bến nước ngày xưa cuộc tiễn đưa còn đó
Chim vịt kêu chiều gọi bạn nhớ mong..
Thôn xóm vắng anh như vắng một người trai
Cô gái dặn lòng sắc son chờ đợi
Cho dù đợi mấy mùa đông giá lạnh
Lời thề em vẩn giử không phai mờ…
Câu 6: Anh ra đi để giải phóng quê hương
Nơi bến sông xưa có người con gái
Hẹn đến mùa xuân đón anh trở lại
Thôn xón vui mừng rợp bóng cờ bay
Yên giặc rồi mình tay lại cầm tay
Bỏ những tháng năm ôm nhớ thương chờ đợi
Ngày chiến thắng vinh quang quân thù sạch bóng
Nơi bến sông xưa em thỏa dạ mong chờ…
Tình yêu cô gái giao liên
Làm chim ô thước bắc cầu qua sông
Mổi khi nhìn ánh sao trời
Tôi vẩn nhớ hoài người em gái giao liên./..
Kết Miền Tây
Họ tên thật: ĐINH CAM KẾT
Tên thường gọi: Mười Kết
Quê quán: Ấp An Ninh – Xã An Lạc Thôn – Huyện Kế Sách – Tỉnh Sóc Trăng
Nguyên là: Huyện ủy viên, bí thư Đảng ủy xã An Lạc Thôn; Trưởng phòng VHTT huyện Kế Sách
Nay là: Hội viên Phân hội sân khấu Tỉnh Sóc Trăng.