RỔ RAU TẬP TÀNG CỦA MÁ
Trần Ngọc Hoà
NÓI LỐI
Đêm hạ về trên đảo Thổ Chu
Nghe sóng biển hát ru lời non nước
Bốn phía bao la trùng dương xanh mướt
Con chạnh lòng nhớ mẹ nơi quê.
Biển sóng cứ rì rào lao xao để con quay quắt nhớ tiếng rao ngọt ngào của má.
(Tiếng rao văng vẳng xa xa - "Ai . . . rau tập tàng hông?)
Ôi tiếng rao quê mặn mòi da diết quá giọng miền tây nghe chân chất quê . . .
VỌNG CỔ
Câu 1.. . . mùa.
Rau má, rau trai, rau diệu, rau dừa.
Bữa thì dền cơm, rau sam, rau ngổ, hôm thì cải trời, bồ ngót, càng cua.
Hễ lặt được mớ nào là má rảo chợ trưa, chắt mót từng đồng nuôi con ăn học.
Gặt mướn đặt lờ bắt ốc mò cua, gót đóng phèn chua mà lòng trong tâm sáng.
VĨ PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
Nhớ . . . Đất quê Giồng Riềng
Nhớ đồng lúa chín, nhớ đêm trăng hiền
Nhớ dòng sông, tím trôi bông bần
Nhớ lời rao, trưa trời nắng phơi
Nhớ làn hơi, trong ngần của má tôi.
Câu 2. Con lớn dần lên theo lời rao chân chất, trổ mã đẹp trai bảnh tẻng cao nhòng.
Thì má ngày một gầy đi thân quắt lưng còng.
Da con trẻ hồng hào săn chắc, da má trổ đồi mồi nhăn nhúm thấy mà thương.
Má cho con đôi mắt sáng giữ quê hương, còn mắt má kèm nhèm mờ đi theo năm tháng.
Bữa cơm gia đình tiễn con chiều chạng vạng, có tô canh rau tập tàng má nấu với riêu cua.
LÝ SON SẮT
Nghe sóng đưa ru hời
Câu nước non muôn đời
Từ tình người thủy chung
Từ tấm lòng kiên trung
Hương biển khơi đưa nồng
Tình quê hương thiết tha trong lòng
Kia luống rau xanh ngời
Đồng đội chăm trên đảo loang mồ hôi
Mà nghe gió đưa bên đời
Mùi mặn chua . . . trong áo nâu . . . mẹ tôi.
VỌNG CỔ
Câu 5. Bình minh vẹt nước trồi lên ngắm quê hương thả xuống trùng dương tia nồng nàn ấm áp. Ngắm lính đảo Thổ Chu xếp hàng thẳng tắp mắt hướng về nơi cờ Tổ Quốc nghiêm . . .
. . . chào.
Hòn đảo tiền tiêu biết mấy tự hào.
Chắc tay súng dù sóng gầm giông thét, bảo vệ chủ quyền biển đảo bình yên.
Quê hương mình và Tổ quốc thiêng liêng, luôn ngự trị trong trái tim người lính.
Tỉnh mẹ bao la như biển trời cao rộng, vượt gian khó vươn lên sinh trái ngọt cho đời.
LÝ NĂM CĂN
Lời rao da diết đầy vơi
Lòng con nhớ mãi không nguôi
Sóng biển ru câu xa khơi
Mà con ngỡ như tiếng mẹ
Trùng dương hương biển mặn đưa
Mà con ngỡ nắng đồng trưa
Áo má mồ hôi
Trắng muối mặn rồi.
(Trở về vọng cổ Câu 6)
Tổ quốc trong con có lời rao của mẹ
Có tô canh cua nấu với rau tập tàng.
Vậy đó mà nuôi lớn những khí phách hiên ngang
Nuôi lớn những đứa con kiên cường dâng Tổ quốc
Hiến trọn tuổi xuân đời trai cho đất nước
Chắc súng giữ chủ quyền biển đảo quê hương.
Tác giả Trần Ngọc Hoà, bút danh Hoa Hồng, sinh năm 1967 tại Ngọc Lặc, Thanh Hóa. Hiện tác giả đang sinh sống và làm việc tại huyện Kiên Lương, tỉnh Kiên Giang. Với niềm đam mê sâu sắc dành cho văn chương và nghệ thuật, tác giả đã vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống để xây dựng một sự nghiệp sáng tác ấn tượng, đậm chất mộc mạc và giàu cảm xúc.
Hành trình sáng tác
Từ năm 1984 đến 1989, khi công tác tại Phòng Văn hóa - Thông tin huyện Hà Tiên, tỉnh Kiên Giang, tác giả đã tạo dấu ấn mạnh mẽ qua 3 bài vọng cổ và 1 kịch bản, tất cả đều đạt giải Nhất tại các cuộc thi văn nghệ quần chúng cấp tỉnh. Ngoài ra, tác giả còn tham gia thi diễn nhiều bộ môn nghệ thuật như ca nhạc, ca cổ, kịch, múa, thông tin cổ động và ca khúc chính trị, đạt được nhiều giải thưởng giá trị.
Từ năm 1989 đến 2009, tác giả tạm dừng hoạt động nghệ thuật để tập trung vào công việc kinh doanh. Đến năm 2010, tác giả chính thức quay trở lại với niềm đam mê sáng tác và không ngừng cống hiến cho văn học nghệ thuật đến ngày nay.
Những tác phẩm từ “ồn ào phố chợ”
Là một tiểu thương kinh doanh mỹ phẩm và thời trang, tác giả sáng tác trong những khoảng thời gian ngắn ngủi giữa chốn phố chợ ồn ào. Những bài thơ, bài ca vọng cổ, hay kịch bản cải lương được tác giả viết nhanh trên chiếc điện thoại di động, trong những buổi trưa yên tĩnh hoặc khi chưa có khách.
Nguồn cảm hứng của tác giả thường đến từ các câu chuyện đời thường, những ký ức chiến trường qua lời kể của cựu chiến binh, hay những cảm xúc chợt đến từ sự giao thoa giữa cuộc sống và con người. Những câu chuyện, cảm xúc ấy được ghi lại bằng thơ, bài ca vọng cổ, truyện ngắn, tản văn, chặp cải lương… Cánh đồng văn chương của tác giả được gieo mầm từ cảm xúc mộc mạc, đời thường nhưng đầy sức sống, gần gũi với độc giả và khán thính giả, mang về nhiều thành công vang dội.
Tác giả tự nhận xét về mình:
“Thơ người tít tít đỉnh cao
Thơ ta vẫn cứ mần trầu cỏ tranh.”
Với sự giản dị và chân thành, các sáng tác của tác giả đã giành được nhiều giải thưởng và được đăng tải trên báo, tạp chí, cũng như phát sóng trên các đài truyền hình như THVL, HTV, VTCN. Tác giả còn được báo chí ưu ái gọi với những cái tên gần gũi như “Thi nhân miền biên thùy” hay “Hồn thơ giữa ồn ào phố chợ”.
107 giải thưởng và hành trình đến chiếc huy chương vàng
Kể từ ngày 13/2/2014, tác giả bắt đầu tham gia các cuộc thi sáng tác với mục tiêu dùng giải thưởng để mua sách vở cho học sinh nghèo hoặc hỗ trợ những người có hoàn cảnh khó khăn. Tác phẩm đầu tiên, Chiếc cầu mơ ước, đạt giải Nhất tỉnh Kiên Giang năm 2014, đánh dấu bước khởi đầu cho hàng loạt giải thưởng khác.
Tính đến nay, tác giả đã đạt tổng cộng 107 giải thưởng, bao gồm:
- 1 Huy chương vàng cho bài thơ Trăng tình (giải tự biên tự diễn).
- Tập thơ Đỏ miền ký ức nhận giải B từ Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam năm 2017.
- 20 giải Nhất tại các cuộc thi cấp tỉnh, thành phố (bài ca cổ, thơ, kịch, bút ký).
- 23 giải Nhì và 24 giải Ba trong các thể loại thơ, bài ca cổ, truyện ngắn, chặp cải lương.
- 38 giải Khuyến khích.
Hiện nay, tác giả là Hội viên Hội Nghệ sĩ Việt Nam và Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Kiên Giang.
Với tấm lòng mộc mạc, tác giả chia sẻ:
“Xin về làm khóm lục bình
Vừa trôi vừa nở hết mình với quê.”
Tác giả luôn mong nhận được sự đón nhận và đóng góp chân tình từ bạn đọc, khán thính giả, những người yêu mến nghệ thuật và văn chương.