HAI NĂM RỒI
Lời nhạc: Ngọc Văn
Lời cổ: Loan Thảo
Tân nhạc :
Chớ nghĩ rằng anh lỗi hẹn không về
Đêm vắng canh buồn thương nhớ khôn nguôi
Kiếp lính làm sao giữ trọn câu thề, đừng rơi nước mắt phân ly.
Dù rằng mình thương mình nhớ. Nếu đã vì yêu chớ vội cung sầu, em biết lâu rồi thân lính gian lao.
Chiến đấu đường xa núi tận giang đầu, mặc cho duyên số mai sau
Đừng nhắc kỷ niệm hôm nào
Vọng cổ :
Đã biết thế em ơi đừng trách hờn chi những chiều anh về muộn, đừng để lệ buồn hoen má thắm nếu mai anh lỗi hẹn không về. Đừng thao thức nghe em khi đêm vắng canh dài, thời chinh chiến mấy ai tròn ước hẹn xin em đừng buồn khi xa vắng phân ly. Em phương đó anh vào nơi gió cát, ngày một ngày hai cách biệt nhau. Lau vội đi em ngấn lệ sầu đau kẻo lưu luyến thêm nặng lòng người sương gió.
Em đã biết thân lính chiến gian lao nơi sơn cùng thủy tận, có mấy ai giữ trọn câu thề, có mấy ai hẹn được khi về. Ngăn cách vắng xa là thường sử, muốn không khổ sầu nhưng nào có được đâu. Duyên phận đôi mình mặc duyên số mai sau, miễn đừng phụ nhau đừng quên lời ước hẹn. Thôi anh ơi nhắc làm chi kỷ niệm cho bước đăng trình thêm nặng gánh hành trang.
Tân nhạc :
Em, nếu biết bây giờ mình ngăn cách
Thì... ngày xưa gặp gỡ nhau chi, nếu biết bây giờ mình đau khổ
Thì ngày nào thôi đừng bước vào yêu
Nếu biết rằng yêu sẽ khổ hai người, anh nhớ em chờ duyên cách ngăn đôi
Nếu biết còn chinh chiến người xa người, ngày xưa không nói thương ai chỉ có anh buồn thế thôi
Vọng cổ :
Còn vắng còn xa thì còn chờ còn đợi, kẻ ở thành đô người ngòai diệu vợi thương nhớ càng sâu đau sầu diệu vợi mà buổi đòan viên còn đợi tới bao giờ....Bước vào đường yêu là đau khổ cả hai người, xa vắng đôi nơi anh chờ em nhớ câu hứa lời thề còn văng vẳng đâu đây.
Mà giờ này em đó anh đây, núi thẳm đèo cao chắn ngang tầm mắt
Nghoảnh mặt nhìn nhau mà mặt không tạng mặt, chỉ tìm đến nhau trong giấc mộng đêm buồn
Rồi một mai khi thanh bình trở lại từ phương trời diệu viễn trở về đây, mắt lệ nghẹn ngào tay nắm bàn tay mình kể nhau nghe nỗi niềm tâm sự
Em nói cùng anh nỗi niềm thương nhớ, năm tháng đợi chờ dài biết bao nhiêu
Anh kể em nghe chuyện người lính chiến thân ở miền xa mà lòng gởi nơi này.
Nếu biết rằng yêu sẽ khổ hai người, anh nhớ em chờ duyên cách ngăn đôi. Nếu biết còn chinh chiến người xa người, ngày xưa không nói thương ai chỉ có em buồn thế thôi.