GIỌNG CA DĨ VÃNG
Lời nhạc : Bảo Thu
Lời cổ : Loan Thảo
NHẠC:
NỮ: Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng hát
Thì anh tay phím nắn nót cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan anh ru hồn theo tiếng tơ
Nhẹ dìu lời ca em thăng trầm theo từng lúc
Và rồi hờn yêu em khi nào em hát sai
Em nũng nịu cười nói sai là tại anh .
NAM:…. Giờ đây mỗi lần em buông tiếng hát
Thì ai thay thế nắn phím cung đàn
Từng nhịp nhặt khoan ai sẽ dìu theo tiếng em
Và lời hờn yêu em nay còn như ngày trước
Và rồi tại ai trong mỗi lần em hát sai
Cung lỡ dây chùng mấy ai đàn đừng sai …
Cung lỡ dây chùng …… mấy ai đàn ……đừng ……… sai …
VỌNG CỔ:
Câu 1:
NỮ: Ai nắn phím so dây mỗi lần em hát ?
Ai gieo tiếng tơ dìu dặt đưa hồn em đến tận bến... mơ ...buồn ?
Ý nhạc chơi vơi điệu nhạc thâm trầm .
Em gửi hồn em theo tiếng hát, anh gửi tình mình khi nắn phím so dây (-)..
Khi mỗi lần em vô ý hát sai anh lặng nhìn em như hờn yêu trách móc,
Em cũng mĩm cười âu yếm bảo anh : “Sao giận hờn em ? Em hát sai là tại vì anh đó !”
Câu 2:
Ai bảo tiếng đàn anh nức nỡ ? Như phân bày như nhắn gửi cho ai một tâm sự u buồn….
Như dòng lệ ai rơi lặng lẽ xa nguồn….?
Ai bảo anh nhìn em tha thiết, như nói lên vạn lời trìu mến yêu thương ? (-)
Cho hồn em lạc lõng muôn phương như đi giữa thiên đường hoa mộng .
Cho lời ca như bơ vơ lạc lõng, rồi anh trách móc giận hờn em .
NHẠC:
NỮ: Ai đang xây lập gác vàng cao sang ?
Ai đem cung nhạc tiếng đàn reo vang ?
Lời ca ngày đó đã xa rồi
Mà ai còn chuốc mãi cung đàn …… vọng về ……. tim ?
VỌNG CỔ:
Câu 5:
NAM: Giọng hát năm xưa đã bay mau vào dĩ vãng, sao còn so dây nắn phím cho tiếng nhạc bơ vơ lạc lõng bốn...phương...sầu !
Hình ảnh ngày xưa như giấc mộng qua rồi .
Còn ai hát sai để cho anh hờn giận? Ai mỉm cười cho lòng sáng muôn sao? (-)
Ai nói với anh những lời nói ngọt ngào? Ai buồn tủi cho anh vuốt ve an ủi?
Ai dẫn hồn anh vào thiên đường mộng ảo cho hương yêu ngây ngất cả tâm hồn?
Câu 6:
Giờ đây một mình anh với chiếc đàn cô độc , với tơ chùng phím lạnh ngón tay run .
Một mình anh với nỗi nhớ niềm thương, giọng ca vắng tiếng đàn như lạc điệu .
Em đã đi trên đường xa dịu vợi với ngàn hoa gieo rắc lối em đi .
Em đã đi về nẻo sáng tương lai bỏ mặc ai trong thương nhớ đợi chờ ? (-)
Giờ đây mỗi lần em buông tiếng hát . (-)
Ai sẽ vì em xuống máu ngón tay ?
Mình anh nắn phím so dây .
Nghe tin nhạc lạnh thương hoài ngàn năm . (-)