HAI LỐI MỘNG
Lời nhạc: Trúc Phương
Lời cổ : Viễn Châu
Nhạc:
Xin giả biệt bạn lòng ơi
Trao trả môi người cười
Vì hai lối mộng hai hướng trông
Mình thương nhau chưa trót
Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời
Cho dù chưa lần nói .
Nhưng nếu còn đẹp vì nhau
Xin nhẹ đi vào sầu
Gợi thương tiếc nhiều đau bấy nhiêu
Mình chia tay đi nhé
Để chốn nao với chiều mưa gió lộng
Ta đừng vui bến mộng.
Vọng cổ:
Câu 1:
Thôi nhắc nhỡ mà chi bởi đời đôi ta như hai lối mộng, đừng hoài công bới lại đống...... tro tàn … Ta sẽ nhìn nhau như khách lạ bên đàng. Nỗi ưu tư bao ngày quên lãng - nay đã trở về theo gió lạnh tàn đông.- Phố nhỏ đìu hiu lúc nửa khuya - vẫn còn thấy bóng một người - lặng đếm lá vàng bay khi mộng ban đầu - đã tàn theo dĩ vảng .
Câu 2:
Bao lần đi trên đường trần gió bụi thì - đã bao phen gối mõi chân mòn … Khép kín tâm tư theo lá rụng ven đường … Giấc ngủ cô đơn với muôn hình bóng cũ cứ chập chờn cho lạnh lẽo buồng tim. Nẻo trời xa ai có nhớ ai không? Tình giẩy chết trong mùa thu ảm đạm . Tôi gọi tên ai khi đêm buồn xuống lạnh - và đếm lệ bao dòng - theo sao rụng giữa trời khuya .
Thơ:
Hai lối mộng với hai dòng tâm sự
Kết thành thơ nên vạn chữ sầu thương
Có ai về cuối nẽo sông Tương ?
Cho ta gởi đoạn trường qua bến mộng
Ngâm:
Giấc ngủ đêm nào lạnh chiếu chăn ?
Gọi tên người cũ giữa canh tàn.
Nửa đêm sao tắt rơi thành lệ
Biết lấy ai mà gọi cố nhân ?
Vọng cổ:
Câu 5:
Tôi lặng lẻ bước đi một mình trên phố vắng, lòng buâng khuâng như chết lặng với ..... ưu sầu… Mộng ước tàn theo - giấc mộng ban đầu …. Mối tơ vương từ buổi ấy - tháng năm dài còn buộc quả tim đau - Nhắc làm chi những thuở mới quen nhau, rồi ngăn cách đôi bờ luyến ái. Qua mấy mùa lá đổ - là trao thương, gợi nhớ bao lần .
Nhạc:
Thôi nhắc nhỡ để mà chi
Quay về xưa làm gì
Giờ hai lối mộng hai hướng đi
Niềm ưu tư tôi đếm
Từng bước chân phố nhỏ đau gót mềm
Sao rụng nửa đêm.
Vọng cổ:
Câu 6:
…Buồn quá anh ơi trong đêm dài cô lẻ, giấc ngủ cô đơn soi khắc lụn canh tàn... Nửa khuya rồi trăng rụng nhịp cầu sương, ôm gối lẻ bờ mi chưa khép kín ...
Anh ơi giấc ngủ đêm buồn
Tâm tư thắc thẻo mộng hồn bơ vơ .
Ông tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Xuất thân trong gia đình vọng tộc, thân phụ là Hương cả[1], là con thứ sáu trong gia đình, ông còn có tên là Bảy Bá theo thông lệ người miền Nam.
Ông được mệnh danh là vua của các vị vua cải lương, "là người tạo danh cho các nghệ sĩ", bởi qua nhiều sáng tác của ông, nhiều nghệ sĩ khi thể hiện đã được cái ưa thích để đông đảo người xem chú ý hơn, ví dụ như: Mỹ Châu với bài "Hòn vọng phu", Út Trà Ôn với "Tình anh bán chiếu",... Bên cạnh đó, ông cũng sáng tác ra nhiều bài vọng cổ hài hước mà sau này được nhiều gương mặt nổi danh như nghệ sĩ Văn Hường, Hề Sa,...
Ông được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 1988 và Nghệ sĩ Nhân dân năm 2012 để tôn vinh những đóng góp và thành tựu nghệ thuật của ông.
Hơn 50 năm sáng tác, ông đã để lại một kho tàng tác phẩm đồ sộ. Trên 50 vở cải lương đã được trình diễn trên các sân khấu đại ban và trên 2000 bản vọng cổ đã được các hãng đĩa, băng thu thanh và phát hành. Toàn bộ tác phẩm đều đã được đăng ký bản quyền[11]. Dưới đây chỉ là một số tác phẩm tiêu biểu: