Ngày mai em đi, biển buồn, biển thương rồi biển nhớ. Biển nhớ tên em rồi biển gọi …. em …. về.
1/. Hồn liểu rủ lê thê, theo tiếng gọi nặng nề. Gọi cả đêm khuya gọi bờ cát trắng, gọi núi đồi, nghiêng lặng để chờ em! Sỏi đá hoài trông nhớ bước chân chim, bơ vơ nhịp buồn im nghe lặng lẽ. Mai em đi, biển nhớ tên em mà gọi khẻ, em hãy về, kẻo núi đồi cao thêm cố ngóng.
2/. Mai em đi, cõi trời xa gió lộng, biển nhớ tên em, biển mơ mộng về nguồn. Biển gọi trùng dương, cho gió ngập hồn. Biển rộng tay buồm, ngăn đèn lẻ, vai nghiêng gọi phiền áo nảo…. Mai em đi, đất trời dồn huyên náo, biển động nhiều nên biển nghẹn ngào tuôn.
Hôm nao em về
Em về hôm nao. Ơi bàn tay buông lối ngỏ, cung phím đàn lên và phím đợi … cung …. chờ.
5/. Hãy ngõ lời yêu cho tình đẹp vô bờ. Hãy hát lời yêu như thay lời em ngỏ, sầu lên đây, sầu nhỏ giọt hoang vu. Để ngày mai em chắc sẽ ra đi, biển nhớ tên em, biển gọi về xây mộng. Cho cơn mê như triều sương ướt đẩm, níu bước sơn khê, trời cao xám mây sầu.
6/. Mai em đi, cồn đá buồn rêu phong rũ, đèn phố vàng nghe mưa tủi hờn thêm. Biển bâng khuâng gọi thầm em tha thiết, nửa bóng xuân qua trong nuối tiếc, ngập ngừng. Nghe trời gió lộng mà thương chân lữ, nghe nặng lòng theo quá khứ chiêm bao.