CÂU CHUYỆN ĐẦU NĂM
Nhạc: Hoài An
Vọng cổ: Viễn Châu
NHẠC
Trên đường đi lễ Xuân đầu năm,
Qua một năm ruột rối tơ tằm.
Năm mới nhiều ước vọng chờ mong, may nhiều rủi ít ngóng trông,
Vui cùng pháo đỏ rượu hồng.
Ta cùng nhau đón thêm mùa xuân,
Xuân dù thay đổi biết bao lần.
Xin khấn nguyện siết chặt tình thân, vin cành lộc những bâng khuâng.
Năm này… chắc gặp… tình nhân.
VỌNG CỔ
Lấp lánh sao khuya giữa không gian mơ màng huyền diệu. Gió lạnh mơn man lùa qua ngõ tối, khói trầm bay quyện lẫn khói sương ....... mờ.
Câu 1:
Vạn vật đêm nay đang đón đợi giao thừa.
Giờ phút thiêng liêng muôn hoa đời nở rộ.
Khi tiếng chuông chùa theo gió vọng về đây.
Chưa cạn chén rượu đào sao thần trí ngất ngây.
Có phải hơi men Xuân làm ngây ngất vạn tâm hồn.
Khi bóng Xuân về cho hoa lá thơm hương.
Cho cô gái đài trang ấp yêu ngàn mộng thắm.
Câu 2:
Gió lướt đường khuya, lá vàng bay lác đác.
Cửa sổ nhà em ngào ngạt khói hương trầm.
Suối tóc huyền đen thong thả quyện vai mềm.
Em đứng chờ anh dưới giàn hoa thiên lý.
Mái tóc bồng bềnh nhẹ tỏa mùi hương.
Em rủ anh đi lễ Phật đầu năm.
Qua giọng nói ngọt ngào êm dịu quá.
Đôi bóng thân thương dìu nhau trong bóng tối.
Giờ phút giao thừa nghe phơi phới tình Xuân.
NHẠC
Xuân mang niềm tin tới, bao la nguồn yêu mới, như hoa mai nở phơi phới.
Thế gian thay nụ cười, đón cho nhau cuộc đời, trên đất mẹ vui khắp nơi.
Xuân gieo lộc khắp chốn, xuân đi rồi xuân đến, cho nhân gian đầy lưu luyến.
Đón xuân vui mọi miền, viết thư thăm bạn hiền, một lời nguyền xin chớ quên.
Mong đầu năm cuối năm gặp may.
Gia đình luôn hạnh phúc sum đầy. Trên bước đường danh lợi rồng mây.
Duyên vừa đẹp ý đắm xây.
Ôm nàng… Xuân đẹp… vào tay.
VỌNG CỔ
Nghe tiếng chuông khuya từng hồi nhẹ điểm. Anh với em cùng sánh vai nhau đi vào chánh điện, trên những cánh mai rơi rụng trước sân .....chùa.
Câu 5:
Trước đỉnh trầm hương nhẹ tỏa khói lam mờ.
Đứt Phật từ bi trầm ngâm tỉnh tọa, ngự giữa liên đài rực rỡ ánh hào quang.
Đón giao thừa trong giờ phút thiêng liêng, anh với em hãy thành tâm cầu nguyện.
Cho đất nước ngàn đời tươi sáng.
Cho quê hương rạng rỡ nắng thanh bình.
NHẠC
Mong đầu năm cuối năm gặp may.
Gia đình luôn hạnh phúc sum đầy.
Trên bước đường danh lợi rồng mây.
Duyên vừa đẹp ý đắm xây.
Ôm nàng… Xuân đẹp… vào tay.
Câu 6:
Những mái đầu xanh bên những làn tóc trắng, đang lâm râm những tiếng nguyện cầu.
Tiếng chuông chùa lại nhẹ điểm ngân nga.
Một mùa Xuân mới lại trở về trên giang sơn cẩm tú.
Mong cho đất nước thanh bình.
Cho những bạn tình hạnh phúc đến trăm năm.
Ông tên thật là Huỳnh Trí Bá, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1924 tại xã Đôn Châu, huyện Trà Cú, tỉnh Trà Vinh. Xuất thân trong gia đình vọng tộc, thân phụ là Hương cả[1], là con thứ sáu trong gia đình, ông còn có tên là Bảy Bá theo thông lệ người miền Nam.
Ông được mệnh danh là vua của các vị vua cải lương, "là người tạo danh cho các nghệ sĩ", bởi qua nhiều sáng tác của ông, nhiều nghệ sĩ khi thể hiện đã được cái ưa thích để đông đảo người xem chú ý hơn, ví dụ như: Mỹ Châu với bài "Hòn vọng phu", Út Trà Ôn với "Tình anh bán chiếu",... Bên cạnh đó, ông cũng sáng tác ra nhiều bài vọng cổ hài hước mà sau này được nhiều gương mặt nổi danh như nghệ sĩ Văn Hường, Hề Sa,...
Ông được Nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú năm 1988 và Nghệ sĩ Nhân dân năm 2012 để tôn vinh những đóng góp và thành tựu nghệ thuật của ông.
Hơn 50 năm sáng tác, ông đã để lại một kho tàng tác phẩm đồ sộ. Trên 50 vở cải lương đã được trình diễn trên các sân khấu đại ban và trên 2000 bản vọng cổ đã được các hãng đĩa, băng thu thanh và phát hành. Toàn bộ tác phẩm đều đã được đăng ký bản quyền[11]. Dưới đây chỉ là một số tác phẩm tiêu biểu: