ĐẾN ĐÂY THÌ Ở LẠI ĐÂY
Dân ca sưu tầm: Lã Văn Cường
Lời cổ: Đăng Minh
NHẠC:
Nam: Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai.
Nữ: Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai.
Nam: Này bạn tình ơi, nước xanh mà xanh trong, chảy ngược ơ xuôi dòng.
Nữ: Ơi hỡi tang tình ơi hỡi tình tang tình tang tính tình
Nam: Anh thương người xa xứ, lặn lội anh tới đây
Nữ: Anh thương người xa xứ, lặn lội mà anh tới đây. Tới đây thì ở lại đây, tới đây thì ở lại đây.
Nam: Bao giờ mà bén rễ xanh cây thì anh mới về.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nữ: Làng em nghèo ven biển miền Trung mùa nắng cháy khô, mùa mưa giông bão. Cơn cuồng nộ của thiên nhiên hoang tàn thôn xóm, em rời bỏ quê hương với vành tang trắng ngang... đầu. (-)(-) Xuôi về Nam nắng thuận mưa hòa. (+) Theo dấu tổ tiên xưa khai hoang mở đất, xứ Đồng Nai Xuân Lộc dừng chân. (SL) Muỗi vắt thét rừng sao bằng cái no đói tồn vong. Em ngã quỵ bao lần nhưng rồi em vẫn đứng. Cây lành chim đậu, đất tốt trổ hoa.
Đã ngọt trái chôm chôm, dẻo thơm sầu riêng chín./-
TÚ ANH:
Nữ: Mời anh nếm, hương vị đầu mùa
Vườn đất đỏ, trái sai quằn
Có ngon bằng nơi miệt phù sa
Nam: Thơm trái tươi duyên
Ai khiến chân xa dừng bước nơi này.
Nữ: Xa đâu sông núi quê nhà
Chỉ sợ lòng không gần.
Câu 2:
Nam: Anh ra Bắc vào Nam thuộc quen cùng đường đất nước. Sáng ngắm sóng xô ven ghềnh Mũi Né, trưa đứng non cao Hải Vân hùng vĩ. Nghe trong gió trong mây lời tình tự của sơn hà. (-)(-) Sóng lướt đèo Ngang khi bóng xế tà. (+) Tổ quốc thiêng liêng nơi nào cũng đẹp, mến cảnh sanh tình nên yêu quý tha nhân. (SL) Vật rơi nào rồi cũng chạm đất nằm yên, chiếc lá dẫu bay cũng dừng khi lặng gió. Anh dẫu đi nhiều nơi trên xứ sở, vẫn muốn chọn nơi này an hưởng thú điền viên./-
NHẠC:
Nữ: Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai.
Nam: Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai.
Nữ: Này bạn tình ơi, nước xanh mà xanh trong, chảy ngược ơ xuôi dòng. Ơi hỡi tang tình ơi hỡi tình tang tình tang tính tình.
Nam: Anh thương người xa xứ, lặn lội anh tới đây. Anh thương người xa xứ, lặn lội anh tới đây.
Nữ: Tới đây thì ở lại đây, tới đây thì ở lại đây. Bao giờ mà bén rễ xanh cây thì anh mới về.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Em! Em chẳng còn song thân, anh mồ côi cha mẹ. Gốc gác anh ở Tây Ninh đi mưu sinh nơi miền sông Hậu. Em ơi chúng ta đều có mỗi nửa đau thương tủi buồn thời thơ ấu. Nay đã nên khôn nửa kia vẫn còn trong sáng hãy viền chữ thương yêu cho tròn nhân nghĩa muôn... đời. (-) Giờ anh chẳng muốn đi xa mà chẳng có ngõ về. (+) Đời phiêu bạt rất cần nơi nương náu, đơn lẻ lâu rồi muốn có bạn tâm giao. (SL)
Nữ: Muốn kết trái đơm hoa phải có công ươm giống, khi giống đâm chồi sao nỡ bỏ đi.
Nam: Cuối năm gió chướng hay hay, lòng ta chợt ấm mới hay xuân về./-
MẠNH LỆ QUÂN:
Nữ: Thân lưu lạc
Thăng trầm nếm nhiều cơ cực
Đâu dám mơ cao vọng
Chỉ cần thủ thường an phận
Kiếp nghèo bị người khinh bạc
Duyên tình dám mơ ước gì
Nhìn xuân phai lỡ làng xuân thì.
Nam: Cho qua hết
Những ngày đau buồn em ơi
Dõi hình bóng về tương lai
Có nhau suốt đời sát vai
Ta tìm bến bờ thương yêu
Để xây đắp đời thắm tươi
Cũng do duyên phận, ta gặp
Nữ: Đừng nên thốt lời chóp môi
Mến nhau xin thật chân thật
Nam: Mình chung kiếp đời khổ đau
Sao còn e ngại đưa tình thêm xa.
Câu 6:
Nữ: Ở đây chỉ có tấm lòng, nắng mưa dầu dãi không cao sang an nhàn. (SL)
Nam: Tạo đời dựng nghiệp ở đôi tay, ai sang ba họ ai khó ba đời. Chung lòng chung ý em ơi, đồng cam cộng khổ ngại gì gian nan./.