ĐÔI BỜ VÀM CỎ TÌNH CA
Tác giả: Thanh Vũ
Ngâm sa mạc:
Nam: Em bên Vàm Cỏ Đông – Anh bên Vàm Cỏ Tây
Hai đứa ở hai dòng – nhưng chung một Vàm sông
Nữ: Bên em xanh thẳm nàng hương
Bên anh xanh thẳm nàng thơm
Hương thơm chắp cánh đôi mình – Ta cùng uống nước dòng sông
Vọng cổ:
Câu 1:
Nam: Ơi câu hát quê hương gợi vấn vương bao niềm thương nỗi nhớ. Vàm Cỏ Đông Vàm Cỏ Tây em bên này anh bên ấy. Hai khúc sông quê chung một vàm sông xứ sở bên nhớ bên thương đêm từng đêm con sóng nhỏ gọi… ân tình.
Nữ: Con sóng vỗ xôn xao hay nhịp thở trái tim mình. Ai sớt, ai đong mà mặt nước lớn ròng năm tháng, sóng dập gió dồn, tình xứ sở chẳng hề phai.
Nam: Câu hát quê hương ngân dài trong đêm vắng, Vàm Cỏ Đông ơi Vàm Cỏ Đông. Để bến sông này lòng anh trông ngóng, ngắm ánh trăng đầy soi hình em bên ấy.
Câu 2:
Nữ: Em đã lớn lên trên mảnh đất Long An kiên cường trung dũng, sống thuỷ chung đánh giặc… anh hùng. Mẹ đã nuôi em bằng dòng sữa ngọt thơm nồng.
Nam: Lúa nàng hương bàn tay em chắt chiu gieo hạt, bát ngát đôi bờ Vàm Cỏ xanh tươi. Dìu dịu dưới trăng khuya, em ngồi dệt chiếu, năm ngón tay mềm duyên dáng gọi tình yêu.
Nữ: Nhựt Minh ơi, nơi mình thương mình nhớ, kỷ niệm vui buồn ngày xưa ấy gian lao….
Ngâm sa mạc:
Đêm đêm trăng thanh gió xuôi thuyền
Ta nghe hồn thơ Nguyễn Thông trỗi dậy
Khí phách hào hùng Nguyễn Trung Trực năm xưa
Nhận chìm tàu tây trên dòng sông Nhựt Tảo
Nam: Yêu sao quê hương, sông Vàm Cỏ yêu thương
Hai đứa ở hai nơi mà chung ước vọng
Như đám lá tối trời mà sáng cả quê hương
Như tình đôi ta mãi mãi yêu thương
Vọng cổ:
Câu 5:
Nữ: Anh hỡi có nghe chăng câu chuyện ngày xưa đắng cay gian khổ. Mình đã sớt chia nhau từng hơi thở, lúc gian nan máu chảy vết thương đau giặc vây bủa… quanh làng.
Nam: Hạt muối, nắm cơm tình đồng chí nồng nàn. Chiếc áo mặc chung, tấm vải dù chia hơi ấm, kỷ niệm ấy qua rồi mà xao xuyến mãi trong anh.
Nữ: An Nhựt Tân, Mỹ Bình, Lạc Tấn, thôn xóm nhỏ nuôi mình tóc mẹ trắng rưng rưng. Xuồng ai đó ngược dòng Voi Vịnh, chở lúa nàng hương hay chở ánh trăng đầy.
Câu 6:
Nam: Long An ơi, để thương để nhớ, xứ sở này nuôi khí lớn Trương Định Thủ Khoa Huân. Cám ơn người mẹ Đức Tân đã sản sinh anh hùng HuỳnhVăn Đảnh, người du kích hiền hoà làm sáng đẹp sử xanh. Em là rặng dừa nước ven sông, anh xin làm con sóng vỗ,
Nữ: Quê hương ơi! Dạn dày gian khổ, nhớ nghe anh bởi có hôm nay đã trải qua biết bao xương máu con người.
Nam: Ngọt bùi nhớ lúc đắng cay, qua sông nhớ suối, có ngày nhớ đêm. Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây, lao xao sóng nhỏ dạt dào tim ta.