ĐÓN XUÂN NÀY NHỚ XUÂN XƯA
Lời nhạc: Châu Kỳ
Lời cổ: Loan Thảo
Nhạc:
Nam: Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa,
Một chiều xuân ai đã hẹn hò.
Như ướm tình trong cánh hoa mơ,
Đưa hương theo làn gió.
Em bảo rằng nên viết thành thơ.
Nữ: Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa,
Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa.
Em đứng chờ anh dưới song thưa,
Anh đi qua đầu ngõ.
Hỏi nhau thầm xuân đã về chưa?
Hỏi nhau thầm xuân đã về chưa.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Xuân đã về chưa mà mai vàng trước ngõ. Văng vẳng xa đưa từng hồi pháo nổ, theo gió hương bay ngây ngất tâm… hồn. (-)(-) Có một chiều xuân ai đã hẹn hò. (+) Có một chiều xuân hai đứa mình gặp gỡ, đón giao thừa bằng pháo nổ trong tim. (SL) Ôi đẹp làm sao những buổi đầu tiên, xa giây phút đã nghe lòng nhiều thương nhớ. Em nép mình đứng tựa song thưa, chờ nghe bước chân anh đi qua ngoài song cửa./-
Câu 2:
Nữ: Tuổi đang yêu đời toàn là hoa với mộng, hoa nở vườn sau, hoa nở rộ trong lòng. (-)(-) Đời đẹp tươi như một buổi mai hồng. (+) Duyên hai ta như tình hoa với bướm, hoa bướm giao kề cho đẹp tình xuân. (SL) Nhưng một hôm tình chúng mình ngăn cách, anh lên đường cho thỏa mộng gió sương. Hoa thương nhớ gửi hương lòng theo gió, mong bướm giang hồ về rũ cánh phong sương./-
Nhạc:
Nam: Bước sông hồ như đắm như mơ, trở về đây khi gió sang mùa.
Nữ: Mong ước tìm cô gái xuân xưa, cho vơi bao niềm nhớ.
Nam: Có đâu ngờ xuân vắng người thơ. Có đâu ngờ xuân vắng người thơ.
VỌNG CỔ:
Câu 4:
Nữ: Người đi có nghe lòng thương nhớ. Mà đã mấy xuân qua sao bước chân xa còn lạ lối quay… về. (-)(-) Có biết kẻ vì ai mà năm tháng đợi chờ. (+) Hoa vẫn nở mà như xuân không đến, nắng lên hồng mà lòng vẫn lạnh cô đơn. (SL) Người đôi phương tình vẫn gửi một phương, em vẫn đợi bước ai đi ngoài song cửa. Nhưng chỉ thấy lá vàng bay theo gió, xuân đã về đây sao người cũ chưa về./-
Câu 6:
Nam: Anh đã về đây sau bao ngày xa vắng, gặp lại cố nhân khi trời đất vào xuân. Nắm chặt tay nhau như những buổi đầu tiên, môi mấp máy nghẹn ngào lời thương nhớ. Hãy lặng yên trong niềm vui tao ngộ, cho bỏ hồi xa vắng nhớ thương. Bỏ những lúc hai phương trời ngăn cách, gửi niềm riêng theo những cánh chim trời. (SL)
Nữ: Đã mấy lần xuân đi rồi xuân đến, giây phút này mới thật là xuân.
Nam: Nhìn nhau cho gửi nhớ thương. Xuân qua ngoài ngõ, xuân sang trong lòng./.