Em Mỏ Cày Bắc Anh Mỏ Cày Nam
Trần Trường Nguyên
Nói
Nữ: Anh Minh, anh đang làm gì đó.
Nam: ủa em Hiền, em qua thăm anh hả ?
Nữ: Dạ !
Nam: Anh đâu làm gì đâu.
Nữ: anh không làm gì sao em thấy anh miệng lẩm bẩm
còn tay thì vơ qua vơ lại, hay anh đang suy nghỉ chuyện gì to lớn lắm.
Nam: anh đang suy nghĩ chuyện của hai đứa.......... mình.
Lúc mơi quen nhau, anh là trai Mỏ Cày Nam còn em là gái
Mỏ Cày Bắc yêu kiều. Em khi đến trường anh thường hay kiếm chuyện.
Em không cười mà nói gì trong miệng. Thấy em không cười anh lại đuà em.
Em lấy quyển sách ném anh trúng đầu.
Nữ: Thôi anh đừng nhắc làm gì, em thêm mắc cở, khi ném sách lở trúng
đầu nên em liền xin lỗi. Khó hơn em anh đòi méc cho cô giáo. Em sợ
rồi khóc reo lên, Anh vội dỗ dành tặng em hộp kẹo dừa thơm ngon.
Nam: Tại lúc đó anh sợ bạn bè sẽ cười đôi ta.
Vọng cổ
Câu 1:
Nam: Rồi từ dạo đó em không còn ghét anh nữa. Mỗi khi gặp nhau
là em tươi cười rộn rã làm anh xao xuyến tâm..... hồn
Bởi ánh mắt long lanh 2 má lúng đồng tiền. Mái tóc đen huyền
thơm mùi lúa mới. Bước chân dịu dàng duyên dáng thướt tha.
Dù nhà anh nhà em cách một dòng sông. Ngày ngày anh cùng
em chung bước đến trường. Trên con đường làng khấp khỉu
quanh co, nhưng anh rộn ràng niềm vui phơi phới ơ ớ ơ ...
Câu 2:
Nữ: Anh quá khen em rồi, anh nói em như người mẫu vậy.
Nam: Có sao anh nói vậy cưứ có nói gì thêm đâu
Hiền nè, em còn nhớ có lần 2 đứa mình mãi chơi mà đến lớp trễ không.
Nữ: Anh Minh, làm sao em quên kỹ niệm đáng nhớ.
Hai đứa cùng nhau đi hái trái bần
Sau đó anh còn rủ em tạo dáng chụp hình.
Rồi anh và em mới đến lớp trễ
Cô giáo phạt quỳ giữa lúc nắng lên.
Em thấy anh buồn mà lòng không dám nói ra
Chắc tại anh thương em vì anh mà phải quỳ dưới nắng.
Em đã thương anh từ dạo đó
Tình yêu ngây thơ trong trắng hồn nhiên.
Nói
Nam: Hiền ơi
Nữ: Dạ, chuyện gì vậy anh
Nam: giờ anh là rễ Mỏ Cày Bắc còn em là dâu mỏ cày nam
Nam: anh có chuyện này định hỏi em.
Nữ: Chuyện gì thì anh hỏi đi.
Nam: Em tính thế nào chuyện đám cưới của đôi .... ta
khi còn hơn một tháng là đến ngày hôn lễ.
Anh giờ đây đầu óc rối tung, anh chưa biết tính như thế nào.
Để cho bạn bè gần xa khỏi cười chê, mình cũng nở mặt với bà con.
Nữ: Anh Minh ơi đời sống quê mình còn khổ cực.
Hai đứa mình là người nhà quê. A tính làm chi đám cưới
linh đình, mọi người sẽ cười chê.
Nam: anh sẽ nghe lời em tính chuyện đôi mình
Để mọi người không cười chê
Vong cổ
Câu 5:
Nữ : Anh Minh ơi khi biết cha mẹ hai bên đồng ý cho hai đứa mình
nên duyên đôi lứa. Thì lòng em mừng vui khôn tả rôi mai đây hai đứa
nên vợ nên chồng.
Mẹ nói với em anh là người ngay thẳng hiền lành.
Nên mẹ mới yên tâm để em về làm dâu bên ấy
Hai gia đình chỉ cách một dòng sông.
Sắp đền ngày cưới đôi mình rồi anh ơi
Sao em thấy lòng còn nhiều lo âu trăn trở
Em còn mẹ già cha yếu, ai sẽ hậu hạ chén cơm bát nước chung trà .
Câu 6:
Nam: Hiền ơi, có gì đâu mà em phải âu lo trăn trở
Cha mẹ em cũng là cha mẹ anh
Chúng ta phải có bổn phận lo cho cha mẹ mà em
Hai gia đình chỉ cách một dòng sông
Mỗi ngày anh sẽ cùng em sang thăm cha mẹ
Em chịu không nè.
Nữ: Anh Minh, nghe anh nói vậy lòng em bớt nỗi âu lo
Em sẽ là cô dâu thảo còn anh là chàng rễ hiếu nha anh
Nam: Em biết không, xóm dưới làng trên người xì xào to nhỏ
Nữ: Người ta nói sao anh
Nam: Người ta nói cái thằng Minh và con Hiền hai đứa thiệt xứng đôi
Nữ: Đôi mình mãi hạnh phúc đậm sâu
bởi hai đứa yêu nhau thật lòng thật dạ
Nam: Dù trong đời nhiều gian lao vất vả
Mình vẫn bên nhau không thay đổi lòng
Rồi những chiều buồn mình không còn quạnh hiu
Khi hai ta cùng đùa vui bên con trẻ
Yêu nhau mình yêu đến muôn đời
Tình càng đậm thắm mặn nồng em ơi