NỖI ĐAU VÔ HÌNH
Đặng Thanh Huyền
Ngâm Thơ:
Đêm đã về khuya khóe mắt cay
Ngồi đây uống cạn nỗi đau này
Nhìn em nói cười bên kẻ khác
Đang mơ… vợ nào biết nào hay…
Lý Con Sáo:
Chợt đêm qua… phút vô tình thấy em
Người vợ hiền của anh
Nỡ đan tâm phản bội gia đình
Để bên ai say đắm mặn nồng
Đau đớn cõi lòng trái tim nát tan
Thương các con… giọt nước mắt tràn tuôn
Em phụ tình quên thủy chung sắt son
Dẫu kề bên nhưng nỗi đau càng thêm…
Vọng Cổ:
Câu 01: Nhẹ vuốt tóc em người vợ hiền yêu dấu, mà từng giọt lệ rơi thấm đẫm vạn… đau… buồn…
Vẫn nét đẹp thuở nao anh say đắm nồng nàn…
Nhưng có lẽ tâm hồn em giờ lem luốc, chắc do mối tình xưa cũ lung lay.
Vẫn biết cuộc sống còn nhiều vất vả lo toan, lắm lúc làm em buồn tủi chạnh lòng…
Nhưng mái ấm gia đình luôn hạnh phúc vẹn nguyên, bởi nụ cười em và tiếng lời con trẻ…
Câu 02: Anh yêu em không tiếng lời hoa mĩ, chẳng vật chất cao sang cung phụng đủ đầy.
Nhưng trọn vẹn trái tim tha thiết chung tình.
Bàn tay anh luôn xước cào vết tích, vẫn mỉm cười để vợ bớt những gian lao.
Nhưng tim đang lặn lành không ai đánh mà đau, chắc bởi do người đầu ấp tay gối.
Tự bao giờ lòng em thay đổi, có phải vật chất kim tiền mua nổi thủy chung…
Lý Con Sáo:
Anh yêu em… đến muôn đời không phai
Luôn dặn lòng sắt son
Dù khó khăn vất vả muôn phần
Mãi chăm lo vun vén gia đình
Nay lỗi lầm em anh thứ tha
Chỉ mong sao êm ấm gia đình ta
Đây từng lời người xưa nhắn em
Họ có yêu đến thiết tha bằng anh…
Vọng Cổ:
Câu 05: Vẫn biết nỗi lo cơm áo gạo tiền trong cuộc sống. Lắm lúc làm em chạnh lòng suy nghĩ thương lại mối tình cũ năm xưa với bao hoài niệm đẹp… mơ… hồ…
Để quá khứ ngủ yên nay bỗng quay về…
Dù chỉ mấy dòng tin ngắn ngủi, cũng đủ cứa vào lòng muôn vạn đớn đau.
Khi nghĩ về người, em sẽ quên lãng chồng con; anh chợt mường tượng, vợ đang nồng nàn bên kẻ khác.
Nỗi đau vô hình khiến tim lòng tan nát, dẫu cố xóa bôi nhưng vẫn mãi chập chờn…
Câu 06: Em đừng bận lòng với đau khổ của anh, để ray rứt từng đêm uống nỗi niềm ân hận.
Chỉ mong vợ hiền quên cơn mơ ảo mộng, để gia đình thôi rạn nứt yêu thương.
Anh sẽ dành nhiều hơn nữa thời gian, lo lắng cho em gắn hàn hương yêu lãng mạn.
Riêng mối tình nhớ nhung năm cũ, hãy khóa vĩnh viễn nơi tim kỉ niệm một thời.
Ngâm thơ:
Yêu em tha thiết trọn đời
Vợ hiền không một phút rời nơi tim
Gia đình hạnh phúc ấm êm
Hơn ngàn vật chất kim tiền thế gian./.
Long Xuyên, ngày 06 tháng 3 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)