GIỒNG RIỀNG QUÊ MẸ
Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Tôi về quê mẹ Giồng Riềng
Đồng xanh Long Thạnh lúa nghiêng trời chiều
Quê hương trăm mến ngàn yêu
Dáng bờ tre nhỏ liêu xiêu bềnh bồng.
LÝ CON SÁO
Ơi!...Quê hương....
Yêu lắm bóng dừa thân thương...
Nhìn cánh đồng xanh tươi,
Lúa non trải thảm xanh ngời
Vọng cổ tha thiết tuyệt vời,
Bao năm rồi làng quê đổi thay
Đồng lúa vàng trải rộng tương lai,
Ánh điện về làng quê sáng tươi
Khắp quê hương tràn ngập yêu thương.
VỌNG CỔ
Câu 1: Giồng Riềng ơi! ...mênh mông lúa đồng xanh thẳm,
Rộn rã tiếng chim hót líu lo trong nắng sớm mai...hồng.
Làng quê ơi! Ruộng lúa xanh đồng.
Nhìn từ xa cánh cò bay lượn
vườn dâu chín đỏ, thơm nồng hương đưa(-)
Văng vẳng bên tai nghe tiếng gà trưa
Từng cơn gió thổi, hàng dừa xôn xao.
Đồng ruộng xanh Vĩnh Thạnh dạt dào
Thương sao nghìn tiếng cười trong nắng mới(-)
Đoạn cuối PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
Ơi!....Khắp trên mình, bóng hình quê hương, vấn vương tâm hồn
Ơi! Niềm vui, xóm thôn thanh bình, tình quê dạt dào mến yêu
Làng quê đẹp biết bao nhiêu...
Câu 2:
Thạnh Bình Cây Quéo thân thương,
Đồng quê bay bỏng những ước mơ cánh diều.
Quê hương ơi! Thương nhớ thật nhiều.
Yêu sao thửa ruộng, sân vườn
Một thời đạn lửa mịt mùng khói sương(-)
Từ trong giông bão, đau thương
Quê hương vẫn dáng anh hùng vươn cao
Chị Mai Hồng Hạnh chiến sỹ anh hào
Hiên ngang khí tiết dâng trào niềm tin.
LÝ CÁI MƠN
Giồng Riềng ơi!...Ngàn năm thương nhớ,
Mảnh đất kiên trung, anh hùng, khí phách hiên ngang,
Gió miên man, còn thoang thoảng ngát hương bông riềng,
Tình quê hương muôn đời khắc ghi,bao chiến công người đi
Vẫn muôn đời rạng rỡ hùng anh.
VỌNG CỔ
Câu 5:
Đã bao năm qua hào khí anh hùng vẫn còn vang mãi
Như bản tình ca chan chứa vạn ân ...tình.
Chị quyết hy sinh bảo vệ đồng đội mình.
Tấm lòng sau trước đinh ninh
Mênh mông son sắt đậm tình núi sông(-)
Thạnh Hòa, Thạnh Phước chung lòng
Ngọc Hòa, Ngọc Chúc mặn mà thủy chung.
Hòa Hưng, Hòa Lợi anh hùng
Hòa An, Hòa Thuận giấc mơ vẫy vùng.
Câu 6: Ngọc Thành ơi! Ai đã dệt bài thơ
Bàn Tân Định mãi đợi chờ không quên.
Quê hương nỗi nhớ bồng bềnh
Theo tôi cùng với mông mênh trời chiều(-)
Những mùa vàng gió thương yêu
Lúa reo cùng với cánh diều tuổi thơ
Từ trong thương nhớ đợi chờ
Giồng Riềng đẹp mãi giấc mơ theo về...
Từng nẻo đường nhỏ làng quê
Bao nhiêu đổi mới tràn trề yêu thương
Muôn hoa đua nở ven đường
Giồng Riềng quê Mẹ vấn vương tâm hồn./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…