HOA CÔNG ƠN RỘ NỞ
Tác giả: Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI:
Người đàn bà ngửa mặt hứng giọt ngâu.
Con cua đá trong hang quăng ra ngoài tiếng khóc.
Tháng bảy trằn trọc nỗi đau rơi nước mắt,
Ướt tháng bảy, ướt thời gian nặng oằn nỗi nhớ.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Lại một mùa cây ghi nhớ đơm bông,
Mùa hoa công ơn rộ nở nơi nghĩa trang liệt sĩ,
Mùa người trở về còn mắc nợ,
Lời hứa với đồng đội còn lơ lửng giữa xanh… trời.
Anh ơi! Về mau đi bếp lửa chị đã cời.
Que nhớ que thương đỏ giòn lách tách,
về ăn cơm với khô cá trạch nghe anh(-)
Mớ đọt lang anh thích em mới luộc xanh rì.
Bốn mươi cái tháng bảy rồi kể từ lúc anh " đi "
Chị ôm hương hoa vội đi theo dòng người đang đổ về nơi nghĩa trang liệt sĩ(-)
Câu 2:
Nơi những linh hồn còn đang thủ thỉ,
San sẻ cho nhau những nỗi nhớ nhà.
Mỗi nấm mộ chị cắm một đóa hoa vàng.
Hoa trang vàng nè rồi hoa trang đỏ,
Tháng bảy thả giọt buồn xuống khắp nghĩa trang(-)
Mộ nào không tên chị dành cái bông đỏ,
Mộ nào có tên chị tặng một bông vàng.
Người yêu chị nằm đâu trong những hàng mộ đó?...
Chị ôm nấm mộ vào lòng nghe thu về nỗi nhớ miên man.
NÓI LỐI:
Một khúc ầu ơi nấc nghẹn rớt bên đời.
Về đi anh bếp lửa chị đã cời cháy đỏ.
Về đi anh về ăn cơm với đọt lang và khô cá trạch.
Đã bao ngày chị dành lại cho anh.
VỌNG CỔ:
Câu 5 :
Bên mộ anh! Chị phớt ít phấn hồng, thoa lên bờ môi chút son màu mận chín.
Che dấu chân chim bằng màu nền sáng mịn,
Chị sợ anh không nhận ra chị của hôm… nào.
Bốn mươi lăm năm trước chị hát trên những chiến hào.
Giờ chị hát cho người ra đi, kẻ ở lại,
Nghĩa trang Năm Căn gió lồng lộng chiều vắng người thương(-)
Tia nắng cuối ngày gãy khúc chơi vơi,
Cánh mắm rừng lịm buồn héo rũ.
Ru anh ngàn thu vời vợi giấc ngủ,
câu hát xa đưa rưng rức một khung trời.
Câu 6 :
Thu đang về lòng lạnh ngỡ tràn đông,
Cho những hy sinh, đợi chờ, được, mất.
Chị hát cho trời Năm Căn ửng một vừng hồng,
Cho mạch quê hương chảy vào lòng đất(-)
Cho yêu thương tràn trên những nấm mộ,
Ánh mắt vô hồn một nụ cười khô.
Anh nằm đây giữa bao la trời đất,
Nức nở tìm nhau thương khóc nghẹn ngào.
Nhẹ thôi mùa thu ơi xoa dịu niềm đau.
Nhẹ thôi nắng hãy ôm tóc chị điểm bạc.
Nhẹ thôi hương yêu mơn man miền khao khát.
Để một nụ tình bung nở trước bình minh./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…