LÀNG GỐM QUÊ EM
Bs Nguyễn Thanh Điền
LÝ CÁI MƠN:
Về quê em
Về thăm làng gốm
Sóng nước trong xanh
Mây chiều vấn vương lòng anh
Đến quê em miền sông nước long lanh hiền lành.
Dòng sông xanh chở nặng phù sa
Gió miên man con đò ngang,
Đưa anh về thăm lại làng quê.
VỌNG CỔ:
Câu1: Thiên nhiên ưu đãi cho vùng đất quê em có tài nguyên phong phú,
Nguồn khoáng sản đất sét làm nên gốm sứ trang điểm cho quê hương có vẻ đẹp kiêu…hùng.
Nghề Gốm Sứ gắn bó với người dân dù mưa nắng bão bùng.
Ngày xưa ông cha về đây lập nghiệp,
Sáng tạo mảnh đất vô tri thành cái chén, cái siêu(-)
Cái đĩa trưng ngủ quả đẹp biết bao nhiêu
Cái Tách dùng trà thật ngon thơm miệng
Qua bao cuộc thăng trầm gốm vẫn vươn lên,
Vùng Tân Uyên là cái nôi của Gốm Sứ(-)
Câu 2:
Bàn tay nghệ nhân xoay tròn giọt mồ hôi tuôn đổ,
Sáng tạo ra bao sản phẩm vuông tròn.
Ngọn lửa nung đất sét thành những sản vật có linh hồn.
Bàn tay cha nắn cái tô, cái chén,
Nắn cái bình rồi vẽ hình chim sáo, bồ câu(-)
Vẽ lũy tre làng xanh thẫm ước mơ,
Long lân qui phụng, Rồng bay, Phượng múa.
Người miền Đông cần cù lao động.
Anh dũng kiên cường làm rạng rỡ đất Bình Dương.
LÝ GIAO DUYÊN:
Gốm Sứ quê hương
Đậm tình non nước
Xa cách quê nhà
Mấy dậm sơn hà.
Yêu biết bao nhiêu
Bến nước dòng sông
Chở nặng phù sa
Tưới vườn cây trĩu trái say oằn
Đất nơi này làm gốm sứ đẹp xinh
Đất cùng người nâng tầm vóc Bình Dương.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nơi bến sông xưa bao cuộc tiển đưa bấy nhiêu lần hò hẹn,
Ông cha quyết giữ nghề truyền thống làm rạng rỡ non sông trên mảnh đất khô…cằn.
Dù đã trải qua bao biến đổi thăng trầm.
Kẻ thù bao phen dẫm bừa thôn xóm,
Ngọn lửa hồng nung ý chí đấu tranh(-)
Bảo vệ xóm làng, giữ nghề truyền thống hôm nay
Để Gốm Lái Thiêu sống còn theo thời đại.
Kết hợp với Gốm Trung Hoa hiện đại,
Đến ngày nay còn phân định rõ ràng.
Câu 6: (Ca lồng đoạn cuối) PHI VÂN ĐIỆP KHÚC:
Ơi! Lái Thiêu quê mình
Ngọt ngào trái cây
Gốm sứ nâng tầm
Bình Dương luyến lưu bao tình
Ơi! Tình quê dạt dào mến thương
Nghề gốm sứ giữ gìn phát huy.
Ca tiếp VỌNG CỔ
Cứ mộng, cứ mơ về miền hoa trái,
Say đắm lòng ai bởi Gốm Sứ quê nhà.
Bình Dương, Sông Bé tôi yêu,
Mênh mông sông nước mây chiều mộng mơ.
Sông xanh nước chảy lững lờ,
Đậm tình Gốm Sứ bến bờ yêu thương./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…