CHUYỆN ĐÊM MƯA
Lời nhạc: Thanh Hiền - Hoài Linh
Lời cổ: Anh Kiệt
NHẠC:
Ngoài trời không sao thưa
Đường lầy ướt ngõ tối
Mưa khuya về hiu hắt len vào hồn
Chuyện đời quên đi thôi
Dĩ vãng xa lắm rồi
Gợi lại làm chi nữa hỡi người ơi!
Chiều nào nâng ly bôi
Tình đầu mới chấp nối
Tay không mà mơ ước đi vào đời
Để rồi bao năm trôi
Thênh thang đường không lối
nhớ cố hương lại muốn về ... rồi lại thôi.
VỌNG CỔ:
Cố nhân ơi! Gặp lại làm chi cho thảm sầu vương trong...mắt.
Gặp lại làm chi cho lệ buồn rơi đẫm ướt vai gầy, em có ngờ đâu mình gặp lại phút giây này.
Nhớ một ngày khi tình nồng trên môi đắng, mình đã nghẹn ngào nâng chén ly bôi.
Thôi duyên tình ta chỉ thế thì thôi, ngày tháng phủ đã chìm trong dĩ vãng,
khơi dậy làm gì cho vướng bận lòng nhau, hãy để niềm đau chết theo ngày đưa tiễn...
Mưa ơi mưa thôi đừng rơi nữa,đừng gởi lại hồn em nhớ lai chuyện đêm nào.
Đừng nhắc làm chi từng kỉ niệm ngọt ngào, quán vắng đêm nay không lời ca tiếng nhạc,
không lộng lẫy hoa đèn mời nơi cố nhân. Rượu áo phong sương không đẹp đủ bảy trần
chẳng bóng giai nhân kề hương lửa hồng.
Chỉ có mưa kia rơi đầy trên tóc,chỉ có gió lạnh về rung rẫy song thưa.
NHẠC:
Quán vắng mưa khuya như khúc ca nghẹn lời
Ti tách rơi rơi ray rứt trong lòng người
Không hẹn gặp nhau đêm nay
Tranh nghèo sưởi ấm buốt giá
Đếm từng bước đêm về trên mái lá
Chiều nào nâng ly bôi
Tình vừa mới chấp nối
Mưa tan vào sương khói xuôi về nguồn
Để người em năm xưa
thôi không còn thương nhớ
Mỗi lúc nghe gió về...kể chuyện mưa.
VỌNG CỔ:
Thôi thì cũng nghĩa cũng tình những tháng ngày
yêu năm cũ,hãy nếp vào nhau em khơi lại
bếp than...hồng.
Cho kiếm mời ai nhấp cạn men nồng,
mưa ngoài trời từng giọt buồn hiu hắt,
mưa trong lòng nghèn nghẹn trên môi,
cho trọn đêm này rồi lại chia phôi,
một kẻ ra đi giữa trời sương gió,
một người ở lại với nổi sầu lẻ bóng,
lặng nghe mưa rơi mà mơ khúc tương trùng.
Cố nhân ơi, bếp lửa đã tàn rượu nồng đã cạn,
một đêm này cũng trọn vẹn tạ lòng nhau,
mối duyên này xin hẹn lại kiếp sau,
lần tiễn đưa này không mong gì gặp nữa.
Cánh bướm ngày xưa có tìm về lối cũ,
thì đóa hoa xuân đã rũ cánh giữa phong trần.
Một đêm mưa nói lời ly biệt đêm mưa này lại
hạnh ngộ cố nhân.Trời mưa đã dứt hạt rồi
mà sao nghe lạnh vào hồn mưa ơi.