CHO NGƯỜI VÀO CUỘC CHIẾN
Lời nhạc: Phan Trần
Lời Cổ: Loan Thảo
NHẠC:
Nam: Anh bỏ trường xưa bỏ áo thư sinh, theo tiếng gọi lên đường, anh đi vì đất nước khổ đau, anh đi quên thân mình.
Nữ: Em vì anh, tóc bới chẳng lược cài, thôi điểm trang má phấn chẳng cần dồi, xa phồn hoa với những chiều dập dìu, cho anh vững lòng...anh đi.
Nam: Đêm rồi lại đêm, một bóng đơn côi anh nhớ người phương trời.
Nữ: Tâm tư chẳng biết nói cùng ai, đơn sơ em ghi đôi dòng. Mong người đi giữa súng đạn trập trùng, xin hiểu cho giữa cát bụi thị thành, bao giờ em cũng vẫn bền một lòng thương nhau suốt đời anh ơi.....
VỌNG CỔ:
câu 1:
Nữ: Từ độ anh đi, em về không trang điểm, lạnh lẽo lược gương rã rượi tóc buông....sầu, xa chốn phồn hoa, xa phố thị dập dìu, học đòi người xưa chọn mình làm chinh phụ. Cửa đóng then cài khép chặt đời xuân. Xin người đi trong lửa đạn trập trùng, hiểu cho rằng giữa lòng phố thị có người con gái thủy chung giữ tấm chung tình đợi người ngoài quan ải.
Câu 2:
Nam: Em ơi giữa cảnh loạn ly chia phôi là thường sự "cổ lai chinh chiến ký nhân hồi".
Nữ: Chẳng hẹn hò chi em vẫn đợi chờ, dù một ngày kia tóc phai màu sương tuyết, dù thương nhớ hao gầy vóc liễu hình mai.
Nam: Đời trai hải hồ lướt gió tung mây, đem xương máu viết thành trang huyết sử, lòng vẫn mong, vẫn luôn thương nhớ hình bóng của người em gái thành đô.
NHẠC:
Nữ: Anh giờ ở đâu, đồi núi cao nguyên hay cuối miền sông Hậu?. Đêm nay ở đó gió có lạnh không?, sương khuya có giăng giăng đầy?. Phương này em với những lời nguyện cầu, cho người đi sẽ có ngày trở về. Cho tình ta thắm thiết tựa ngày đầu, xin cho chúng mình...còn nhau.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Rồi một ngày mai khi thanh bình trở lại, em sẽ đón anh mở rộng vòng tay chờ đợi nở nụ cười tươi mắt lệ đong...đầy... Dù về với em không nguyên vẹn hình hài, dù anh trở về trên đôi nạng gỗ, bàn chân này đã dâng tặng quê hương.
Nữ: Em sẽ đón người chiến sĩ em thương bằng tất cả tấm lòng này mở rộng. Em sẽ cùng anh chiều chiều đi dạo phố, nắm chặt bàn tay người chiến sĩ tật nguyền.
Câu 6:
Nữ: Nếu một cánh tay anh có rời xa cơ thể, nửa vòng tay này vẫn gởi trọn tấm tình chung. Em sẽ cười thật tươi bên người chiến sĩ kiêu hùng đã góp máu, góp xương cho đất nước. Anh đã chịu riêng mình mất mát, cho quê hương này, trọn vẹn niềm vui.
Nam: Anh sẽ bảo: Này em gái của tôi ơi, người em bé nhỏ một đời tôi yêu quý, anh sẽ là của em mãi mãi và em sẽ bên anh cho đến trọn đời.
Nữ: Em sẽ cùng anh đi khắp nẻo đường đất nước, thăm từng chiếc cầu tre, con sông nhỏ thân yêu, hố bom vết đạn tường xuyên. Vết tích một đời quê mẹ khổ đau./.