EM VỀ VỚI NGƯỜI
Nhạc và lời : Mặc Thế Nhân
Viết lời vọng cổ : Đặng Hoàng
Nam : Hò...hơ..ơ...ơ....
Nước dưới sông lững đững .....Mây đưa gió dật dờ
Tơ duyên đứt đoạn giữa đời ...Anh đây Bậu đấy...mà lòng....quá xa.....
Nhạc
Nữ : Em về với người hết rồi câu chăn gối
Nam : Hẹn ước trọn đôi bây chừ riêng một mình tôi
Nữ : Mơ nhiều và ước nhiều để rồi như mây khói
Tình đã vời xa xa vời tiếc thương cũng rồi.
Nam :
Ôi xa cách từ đây đớn đau đau đớn nào ai hay
Nữ :
Xin miễn sao đời em được vui với duyên tình ai
Nam :
Anh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh,
Nữ :
Không giữ em dài lâu để em lỡ duyên tình đầu.
Nam :
Anh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh,
không giữ em dài lâu để em lỡ duyên... tình... đầu....
Vọng cổ
Nữ :
Anh ơi ! Dòng thác Yang Ly vẫn còn chảy xuôi chưa bao giờ cạn, cũng như dòng lệ em rơi than khóc biệt ly ...
1/....tình....
Tha lỗi cho em, vì chữ giàu sang nên đành phản bội duyên mình.
Em vẫn yêu anh nhưng em đành cam lỗi hẹn quên những câu thề vong phụ mối tình son.
Nam :
Thác Yang Ly còn đầy ấp trên non nước ở đại ngàn chảy xuôi men theo triền đá.
Như than khóc tình mình sao quá mong manh mơ ước chung đôi nhưng nay đành dang dở.
Nữ :
2/ Ngày lên xe hoa tưng bừng pháo cưới, anh có hay không ? em cũng nát tan lòng.
Cha mẹ mừng vui nhưng nỗi sầu em mang thì vời vợi chất chồng.
Nam :
Xác pháo đỏ hồng như tim lòng anh đau nhói, em bước theo chồng anh đứng lặng buồn thiu.
Cầm cánh thiệp vu quy mà lệ chảy giữa tim yêu, người mang thư cưới đưa sang anh lặng người trong tuyệt vọng.
Nữ :
Xin anh hay quên em quên cuộc tình không bến mộng
Em về sống bên chồng cho kỷ niệm vùi chôn.
Lý chiều chiều
Nam :
Lòng buồn thương nhớ nơi miền xa, thôi từ đây
Cách xa muôn trùng, nơi ấy.
Nữ :
Ngắm sao nhớ thương trông chờ.
Anh ở phương xa nào, bây giờ anh ra sao?
Riêng em nhớ mong....âm thầm....
Vọng cổ :
Nam :
Có nhớ có thương cũng đành cam khóc hận.
Anh hận cao xanh gieo chi gặp gỡ bà Nguyệt không se cho sợi tơ....
5/ .....hồng...
Mình ước mình mơ_ rồi tan nát trái tim lòng.
Nữ :
Buồn trông con nhện giăng tơ, nhện không giăng nữa tơ hồng đứt dây.
Ba Hồ nước vẫn đong đầy, nay anh về chốn cũ thỏa lòng này nhớ thương.
Nam :
Duyên mình như mối tơ vương, tơ thì vương mãi chữ chung đôi tan rồi.
Nhạc
Nữ :
Em về với người đã vội quên hay nhớ
Ngày đó còn nhau ai từng mơ mộng ngàn sau
Nam :
Bây chừ là hết rồi em về vui bên nớ
Người đó và tôi chung trời cách nhau mấy đời...
Về vọng cổ
Nữ :
6/ Xa cách càng lâu đau sầu càng vời vợi, nỗi mong chờ dù mờ mịt xa xôi.
Em vẫn ngày ngày tựa ngắm dáng tinh khôi, chờ mong một lần hạnh ngộ người về từ viễn xứ.
Nhưng đất khách sa hoa người ta đâu nhớ về quá khứ và cũng quên luôn câu thề ước năm nào.
Nam :
Em giờ, hoa đã có đôi
Anh giờ chung một bầu trời, rất xa.
Nữ :
Em giờ, về với người ta,
Nam :
Tình đầu anh mãi xanh màu nhớ thương