NGỰA QUEN ĐƯỜNG CŨ
Tác giả: Nguyễn Thanh Điền
THỦ PHONG NGUYỆT:
1-Con ơi con.
2-Làm đau đớn cha già
3-Mà con có- hiểu không con,
4- Làm khổ.
5-Mẹ cha
6- Con không lo học hành, đau buồn.
7- Cuộc đời- rối bời.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Bởi con cải lại mẹ cha nên cuộc đời mang nhiều đau khổ…
Mới mười sáu tuổi thôi nó đã ham chơi, bỏ bê việc học nên làm hư hỏng cuộc…đời.
Con vội bỏ học, ăn chơi, cờ bạc, số đề.
Con gái gì mà luôn cải cha, cải mẹ, nhậu nhẹt chơi bời như bậc mày râu(-)
Tôi rầy la nó hoài mà nó có nghe đâu, nó lại bỏ nhà đi phố đêm quậy phá.
Cũng bởi tại nhà mình vô phước, vô phần, nên gia đình phải mang điều tai tiếng(-)
Câu 2:
La rầy nó riết nên nó bỏ nhà đi mất biệt, chưa được bao lâu thì nó lại mang cái bụng bầu.
Không biết làm sao tôi chỉ biết buồn rầu.
Không lẻ mình ra tay giết con, hại cháu, dù vì sao này nó cũng gọi ngoại ơi(-)
Thôi thì cứ để cho con nó được yên vui, lo an dưỡng để sanh con cho khoẻ.
Chỉ trách là cha mẹ sanh con nhưng không biết dạy, để con lầm đường, lạc lối hư thân.
KIỀU NƯƠNG:
1-Làm con sao mà quậy quá. 2-Tui rầy la quá xá,
3-Nó chẳng chịu nghe lời. 4-(---) thì làm sao
5-Nó uống rượu rồi la cà. 6-Hàng xóm, từ sáng cho tới tối
7- không cần từ chối, lúc nào cũng có mối.
8-Quyết không say, không chịu về
9-Xin đừng từ chối, nào cùng uống…
Câu 5:
Ngựa nơi sa trường có dây cương để mà thắng, còn con ngựa nhà này chẳng có dây cương, lời của mẹ cha nó cứ xem thường, sanh con chưa được bao lâu thì ngựa quen đường cũ…
Nó lại tiếp tục bỏ nhà đi nữa, để cho tôi và má nó phải lãnh nuôi đứa cháu ngoại mới ra …đời.
Lòng dạ của tôi sao như tơ rối trăm bề.
Tội cho đứa nhỏ không có người cha ẫm bồng, chăm sóc, còn mẹ thì lo chè chén say sưa(-)
Xem trên đời này như chẳng có nắng, cũng không có mưa, nó cứ say sưa để cha mẹ nó khổ.
Ôi! Cuộc đời làm cha như tôi sao mà quá lổ, ai gây ra chi cảnh ngộ đau lòng.
Câu 6:
Con nhỏ đi hoang chưa được bao lâu thì nó lại tiếp tục mang cái bụng bầu,
Rồi nó đem về cho cha mẹ nó thừa hưởng.
Không biết con của ai nó đầu thai lên mãi, nó làm cho già này phải bỏ ngũ, quên ăn(-)
Suy nghỉ hoài tôi mới chợt nhớ ra, cũng bởi ngày xưa tôi cũng cải lời ông bà nội nó,
Ăn chơi, hút sách, bây giờ phải nhận lấy quả báo,
Chớ biết trách ai khi con cái chẳng chịu nghe lời.
Bấy nhiêu cũng đã đủ rồi
Con đừng quậy nữa để cuộc đời yên vui.
Con nên làm lại cuộc đời
Chăm lo cho hai đứa nhỏ để cuộc đời vui hơn./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…