CÂY VÔNG ĐỒNG
Lời Nhạc: Thanh Sơn
Lời cổ: Hoàng Song Việt
NHẠC:
Hồi đó tôi còn nhỏ mỗi trưa chốn nhà qua sông
hẹn đến cây vông đồng, hoa vông đồng đỏ thắm
như máu con tim, hay tặng để cầu duyên
Nói vài lời lẽ cho nhau, viết vào nhật ký mai sau,
Giữ trong lòng một thời hoa bướm đó với cây vông đồng.
Từng nỗi đau giày xéo,lớn lên mỗi người một nơi
tàn giấc mơ trong đời, sao nghiêng mặt che dấu
không nói đôi câu chết lặng bởi vì đâu
nói gì giờ phút chia ly, có người buồn bã ra đi.
Bến giang đầu ngày buồn đêm nhớ bóng dáng ai mong…chờ….
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Không biết cây vông giữa đồng ai trồng và được bao nhiêu tuổi, cũng không nhớ em đã qua sông bao nhiêu buổi trưa hè trốn ngủ để được đùa vui trong suốt tuổi ngây…khờ.
Chỉ biết màu hoa vông còn đỏ rực đến bây giờ, màu hoa mỗi lần anh trèo cây hái tặng cho cô bạn nhỏ dịu hiền mỗi bận qua sông.
Để rồi em về cứ nâng niu mãi từng bông, ghi vào nhật ký những lời anh đã nói. Và ước mơ cũng chín đỏ từng ngày như máu trong tim của một người con gái.
Câu 2:
Thơ ấu đi qua khắc sâu từng kỷ niệm cây vông đồng già cội với thời gian, hoa mộng ngày xanh cũng tàn theo năm tháng khi một người bâng khuâng đưa tiễn một người.
Giây phút phân ly không thốt được nên lời, trong đôi mắt rưng rưng chiều ly biệt có ngàn lời tha thiết gửi người đi.
Tình đã sâu nên ngấn lệ hoen mi làm nặng gói hành trang người diễn xứ, mưa bay bay thấm lạnh lòng cô lữ cho bến giang đầu thêm chạnh nỗii chờ mong…
NHẠC:
Phồn hoa quen những ngày rong ruổi
Mang nặng một hình bóng khôn nguôi
Tình yêu đã chớm nở trong đời.
Con bướm bay xa bỏ lại vườn hoa
Từ đó mỗi chiều trên bến sông
Có người đang dõi mong
Vết xưa vẫn còn kỉ niệm khôn lớn
Cho nhớ nhau hơn, biết giận hờn.
Trời tháng ba hạ nóng, bến sông vắng lặng mênh mông
buồn quấn cây vông đồng,
Tôi nghe lòng chan chứa
như nắng mong mưa, ước về thấy người xưa
Áo hồng vừa bước xe hoa, hết rồi tình đã bay xa
hỏi vông đồng mùa hạ hông nóng cớ sao mưa trong lòng.
Câu 5:
Mưa suy tư đượm buồn lên phố thị cho nỗi nhớ niềm thương rai rức mãi trong…. Lòng..
Mấy mùa hoa vông rộ nở trên đồng, mà bóng người xa như chim trời bạc gió nổi mong chờ cũng mòn mỏi trong tâm tư.Đã hẹn sẽ về ôn lại kỷ niệm xưa lau giọt lệ mừng hân hoan ngày tao ngộ, cho tình yêu đôi lòng luôn ấp ủ sưởi lại con tim xua băng giá lạnh lùng.
Câu 6:
Nhưng dòng đời cứ trôi đi trôi mãi, đưa đẩy người con gái bước sang ngang. Khi tôi về vắng lặng cả bến sông, hình bóng cũ cũng phai mờ ân tình cũ, muộn màng chi để em thành vong phụ, lệ mong chờ rơi theo bước vu quy. một chiều em tiễn anh đi giờ không ai tiễn em đi theo chồng.
cây vông hoa đỏ trên đồng ngỡ như từng giọt máu hồng trong tim. Vùi chôn kỷ niệm êm đềm để quên tất cả nổi niềm nhớ thương./.
Bút danh: Hoàng Song Việt - Phạm Thái Nguyên - Nguyễn Hoàng Minh Khôi - Nguyễn Phương Hồng Anh - Nguyễn Trung Thành ...
Soạn giả Hoàng Song Việt tên thật Võ Văn Xong, là một soạn giả cải lương từng giành nhiều giải thưởng tại các hội diễn sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc. Từ người nhắc tuồng, ông viết những bài ca lẻ, rồi trở thành người chỉnh sửa kịch bản cho các đoàn cải lương.
Năm 1992, hai kịch bản Giấc mộng không tên và Sám hối đã khiến ông gắn bó với nhà hát cải lương Trần Hữu Trang. Các tác phẩm nổi tiếng khác của Hoàng Song Việt được dàn dựng, biểu diễn: Kim Vân Kiều, Hoàng đế Quang Trung, Chiếc áo thiên nga...
Gần 30 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác, đến nay, tác giả Hoàng Song Việt đã viết, chuyển thể được khoảng 100 vở cải lương, trên 700 bài ca cổ. Trong đó, có rất nhiều vở cải lương được các đơn vị nghệ thuật dàn dựng tham gia các kỳ liên hoan, hội diễn và đoạt được các thứ hạng cao.