CHỢ MỚI
Trọng Nguyễn
Nói lối
NỮ:
Cái chợ có hồi nào và bao nhiêu tuổi
Mà ai cũng bảo rằng chợ Mới quê hương.
NAM:
Ở nơi đó tôi có một người thương
Cứ chiều chiều nàng ra bờ sông giặt áo.
Lý con sáo Gò Công
NỮ: 1.
Ra bờ sông như hẹn lứa đôi
Mang áo phơi cho anh nhìn
Mà tình em mong người ơi
Sao nước trôi xuôi dòng sông lững lờ.
NAM: 2.
Trông bờ sông anh hẹn với em
Mai mốt đây đem cau trầu
Nhờ người se duyên tình ta
Em chớ lo thêm buồn
Anh đã thưa cùng mẹ cha.
NỮ:
Duyên chúng ta muôn đời
Như nước trên dòng đừng vơi.
NAM: Chúng tôi yêu nhau đã sáu năm rồi mà chưa thành chồng thành vợ. Cha thì gật đầu, Mẹ thì quay ngang rồi bảo: thằng Tâm có cái tính cộc cằn sợ sau này con Hồng bị nó ăn hiếp. Nên bà con dùng dằng chưa chịu cho hai đứa cùng nhau kết nghĩa châu…
Vọng cổ (câu 1)
… trần. Làng xóm bàn tới, bàn lui anh buồn thiệt là buồn.
NỮ: Từ cái bữa nhà anh qua dạm hỏi, thấy mẹ lắc đầu em cũng thôi giặt áo ở bờ sông.
NAM: Hôm có lệnh tòng quân…
NỮ: Sao anh không cho em biết?
NAM: Vì anh sợ cái lắc đầu và một tiếng không, rồi mình cứ ngó mong, nói chuyện lòng vòng chỉ gợi buồn cho người đi kẻ ở.
Vọng cổ (câu 2)
NỮ: Mấy hôm sau mới hay anh đi bộ đội, em chạy xuống Long Xuyên rồi lên Châu Đốc, nhìn những chỗ tiễn quân xác pháo mà bóng người thương chẳng biết đâu tìm.
Những bữa nhớ anh, em giả đò đi chợ, ghé nhà thăm hai bác cho đỡ buồn. Nghe bác nói: thằng Tâm thư nào cũng hỏi con Hồng nó có chồng ở đâu chưa? Đọc thư anh em mừng muốn khóc và không biết chừng nào mình mới được gần nhau. Bến sông xưa lững lờ con nước lớn, em đợi anh về sẽ giặt áo ở bờ sông.
Nói lối
NAM:
Anh vẫn nhớ em dù tụi mình chưa hẹn
Anh sửa cái tánh cộc cằn để mẹ quý em yêu.
Đêm qua phà Cần Thơ anh nhìn theo con nước lớn
Có dòng nước nào về chợ Mới để thăm em.
Lý trăng soi
NỮ:
Ơi! Dòng sông mang nước đi nơi nào
Có về quê em ghé thăm đôi điều
Rằng: Anh nhớ thương em nhiều.
NAM:
Trông vời xa
Dường như trông thấy chiếc sáo nàng phơi
Dòng sông chợ Mới người ơi!
Thương nhớ hoài dù chưa hẹn trầu cau.
NỮ: Rồi gặp anh hai, ảnh bảo anh bây giờ làm thượng sĩ, tánh nết hiền lành được đồng đội thương, dân quý. Nghe nói chưa tròn câu, chiếc ngoái trầu trên tay ngừng lại, nhìn vào mắt em mẹ sung sướng vui…
Vọng cổ (câu 5)
… cười. Nhờ đi bộ đội mà thằng Tâm nay đã nên người. Nếu nó chưa có nơi nào gá nghĩa, khi nó về, mẹ đám cưới cho con. Em chạy vội ra sau hai bàn tay ôm mặt, nước mắt thương chờ chảy mãi giữa lòng son. Chợ Mới đón anh đón người rể mới, còn buồn không anh sao chẳng thấy anh về.
Vọng cổ (câu 6)
NAM: Tuy có buồn, nhưng anh không dám giận, bởi cha mẹ nào cũng vì hạnh phúc của con. Lỡ một lần se duyên nếu không phải bến là trọn đời chỉ nuốt khổ mà thôi.
Anh vừa về vì biên cương còn bóng giặc, chớ nhớ em nhiều nhớ chợ Mới thủy chung. Nhớ mẹ hiền lành nhưng lòng khảng khái, nhớ bến sông xưa, em giặt áo buổi trưa hè.
NỮ: Tết nầy em sẽ ra thăm anh ngoài ấy, mẹ đã bằng lòng, em không còn sợ mất anh.
NAM: Hơn năm mươi năm chợ mình vẫn là chợ Mới, chỉ sáu năm chờ có lâu lắm đâu em.
Nghệ sỹ, soạn giả Trọng Nguyễn tên thật là Nguyễn Phú Xuân, sinh năm 1938, tại xã Quách Phẩm, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, trong gia đình nông dân, yêu nước, yêu quý ca nhạc tài tử, cải lương. Trọng Nguyễn còn có các bút danh khác như: Dương Nghĩa Trần, Khắc Tâm, Bùi Công Sắc.[1]
Từ thuở còn đi học trường trung học Thái Văn Lung, Trọng Nguyễn đã được học nhạc với nhạc sỹ Trương Bỉnh Tòng và Hoàng Mãnh.
Năm 1954, khi mới vừa 16 tuổi Trọng Nguyễn đã thoát ly gia đình, đi theo cách mạng, được tổ chức phân công, lần lược qua các nhiệm vụ, như: tổ trưởng tổ giao liên, phân đoàn trưởng thanh niên lao động, tổ trưởng trong lực lượng vũ trang tỉnh Cà Mau.
Năm 1961, Trọng Nguyễn được về làm Bí thư Đoàn của Đoàn Văn Công tỉnh Cà Mau, cũng là thời gian thuận lợi nhất để Trọng Nguyễn phát triển tài năng nghệ thuật của mình. Năm 1972, Trọng Nguyễn được tín nhiệm làm Bí thư chi bộ, chính tri viên, Đoàn Văn Công Khu Tây Nam Bộ. Từ đó, Trọng Nguyễn lần lược giữ các nhiệm vụ như: Chủ tịch Hội VH, NT tỉnh Bạc Liêu, Ủy viên Ban Chấp Hành Hội Sân Khấu Việt Nam, Liên Chi Hội trưởng Chi Hội Sân Khấu Việt Nam, Đồng bằng sông Cửu Long.
Từ năm 2002, Trọng Nguyễn bắt đầu hưu trí.
Cuộc đời nghệ thuật của Trọng Nguyễn được bắt đầu từ sáng tác thơ, từ những năm 1950. Nhưng công chúng biết nhiều đến nghệ danh Trọng Nguyễn qua những bài ca Vọng cổ, kịch bản cải lương, và một số bản tân nhạc. Trong đó, có 19 kịch bản cải lương, hơn 200 bài ca Vọng cổ. Nổi bật có các tác phẩm như: Giọt Máu Oan Cừu, Bóng biển, Rừng Thần; Ơn Đảng, Bạc Liêu Ngày Ấy, Chợ Mới, Giọt Sữa Cuối Cùng.v.v. Hầu hết các tác phẩm của Trọng Nguyễn đều được xuất bản, phổ biến trên các phương tiện truyền thông.
Trọng Nguyễn xứng đáng được tôn vinh là một trong những cánh chim đầu đàn của tỉnh Bạc Liêu, trong hơn 40 năm qua, với những cống hiến to lớn cho sự nghiệp phát triển văn hóa nghệ thuật ca nhạc tài tử, cải lương tại địa phương, cũng như Miền Tây Nam Bộ. /.