DUYÊN SỐ
Lời nhạc: Mạc Phong Lĩnh
Lời cổ: Quế Anh
NHẠC:
Nam: Số trời rồi được đâu em
Nữ:Phải chăng kiếp trước đã se tình ta với nhau
Nam: Có nhau không cho bền lâu
Nhưng trang ân tình thời gian không úa hoen màu
Nữ: Đường đời còn lắm chông gai
Nam: Tình mình còn nhiều nổi chua cay
Nữ: Đã thương nhau từ đầu
Khó thương nhau phúc đời,
Men đắng tình nồng ..say.
VỌNG CỔ:
Nam: Em ơi tình ngỡ đắm say sao nghe quá nhiều cay đắng, còn bước bên nhau mà lòng nghe hoang vắng tay còn trong tay mà mộng thắm đã phai ......rồi.
Câu 1:
Nam: Chạm mặt nhau đây mà sao như mất nhau ...rồi.
Kìa! sao em cúi đầu đếm bước không một lời thương mến trao nhau .
Nữ: Em muốn giây phút này thời gian như ngưng động, để em nghe trọn những lời cay đắng của người yêu.
Nam: Đâu phai anh trách hờn cay đắng vì nhau, chỉ sợ vui chẳng bao lâu rồi ôm sầu duyên lỡ.
Câu 2:
Nữ: Đã gặp, đã yêu, đã trao nhau muôn ngàn câu ước hẹn, sao vẫn sợ vẫn lo rồi duyên nợ sẽ không thành.
Đôi ngã chia ly rời rã cuộc tình .
Rồi anh đau khổ một mình, rồi một mình em đau khổ, khóc thật nhiều chuyện duyên nợ dở dang.
Nam: Em thường bảo
Nữ: Chắc mình có nợ gì nhau, nên mới gặp đã nghe lòng thương mến.
Nam: Nếu đã có nợ duyên từ kiếp trước, sao vẫn nghe lòng lo sợ chuyện từ ly.
NHẠC:
Nam: Em hỡi! Xin em chớ buồn chuyện tình đôi ta vẫn là yêu có gì hơn,
Nữ: Gặp nhau bằng tiếng lòng thôi
Nam: Bằng trái tim nồng, bằng nguồn vui trong giấc mộng
Nữ: Mai đó, em đi lấy chồng
Thỏa lòng mẹ cha những ngày qua đã chờ mong,
Nam: Còn ai sầu nhớ mặt ai,
Đêm vắng canh dài
Gọi nhau tiếng vơi tiếng...đầy.
VỌNG CỔ:
Nữ: Đâu phải chỉ một mình ai đêm vắng canh dài gọi nhau trong giấc mộng, đâu chỉ riêng ai một bóng đơn coi giữa năm chờ tháng rộng sầu vương cho giấc mộng không...tròn.
Câu 5:
Nữ: Đâu chỉ riêng ai chịu khổ ôm buồn.
Nam: Đau khổ chăng là kẻ âm thầm tống biệt, chứ khổ đau gì mà người trách bớ sang sông.
Nữ: Anh có biết đâu giữa pháo đỏ rượu hồng, kẻ sang sông lặng nghe lòng dậy sóng.
Nam: Người ở lại trong lạnh lùng hoang vắng, nhìn dòng sông biền biệt bóng con đò.
Câu 6:
Nữ: Anh ơi đừng trách hờn nhau chi nữa, mình xa nhau là duyên số mà thôi .
Nam: Cả một đời mình sẽ xa xôi, thì có nghĩa gì đâu những lời hờn trách.
Xin em hãy một lần cạn dòng nước mắt, một lần thôi rồi trọn kiếp mất nhau.
Để mai đây khi con đò rời bến cũ, nhịp chèo xa xin người chớ ngập ngừng.
Nữ: Cha me không thương nên chúng mình đôi ngã, duyên nợ không tròn tình rời rã đôi nơi .
Nam: Biết rằng duyên số thế thôi, sao cả một đời sầu vẫn chưa nguôi.