GẶP THẦY GIỮA CHIỀU MƯA
Võ Tử Uyên
Nói lối:
Một chiều tháng năm tôi đi giữa cơn mưa
Bước chân vô tình giẫm lên từng cánh phượng
Và giữa dòng đời ngược xuôi về trăm hướng
Tôi đã gặp thầy, thầy giáo cũ ngày…
Ngựa ô nam
… Xưa…
1. Bên lề đường với chiếc xích lô
2. Một lời “Mời ông”,
Nghe nghẹn ngào ứa lệ trong tim
3. “Thưa thầy, em là trò cũ ngày xưa”
Thầy chợt run run cúi đầu giấu mặt
4. “Không, xin lỗi ông nhầm,
Tôi chưa dạy học bao giờ”
5. Rồi vội vàng thầy đẩy xe đi
Dáng gầy gò lạc lõng trong mưa
6. Bỏ lại tôi đứa trò cũ nghẹn ngào
Không nói được lời nào
7. Mưa vẫn vô tình dập vùi từng cánh phượng
Tôi chợt giật mình, hè đã đến rồi sao?
Vọng cổ
Thêm một mùa hè này nữa là bấy nhiêu năm kể từ ngày tôi xa trường xa lớp. Ngày chia tay thầy rưng rưng nước mắt nhìn hoa phượng tháng năm rơi đỏ thắm sân… trường.
1… Bài học cuối bỗng thấy nao nao, tiếng phấn viết cũng nghe buồn
Giờ học cuối thầy không dạy văn, thơ, toán, lý
Mà giảng đạo làm người với hai chữ “nghĩa ơn”
Thầy ơi bài học ngày nào em nhớ mãi không quên
Đời dẫu trôi xuôi nhưng uống nước phải nhớ nguồn
Dẫu đã qua rồi tuổi mộng thần tiên
Vẫn nghe lòng bâng khuâng khi hè về phượng thắm
2. Đi trong cuộc đời nhiều khi em hụt hẫng
Vì thầy ơi, thực và mộng chẳng tương đồng
… Những ước mơ ngày xưa em đã thực hiện được gì?
Mơ ước được làm chàng Thạch Sanh, làm cây đứng thẳng
Làm Kim Trọng, Vân Tiên giữ lòng chung thủy sắt son
Nhưng thực tế phũ phàng và cuộc sống khắc khe
Em thấy lạc lõng chơi vơi như cánh phượng chiều nay trong mưa gió
Cũng có những khi chùng chân vấp ngã
Chợt nhớ lời thầy “Hãy đứng thẳng nghe em…”
Nói lối:
Thuở còn bé em đến lớp, xòe tay
Roi thầy khẻ khi tay em vấy bẩn
Vết roi xưa hằn sâu theo năm tháng
Em hiểu lời thầy: sống giữa cuộc đời đừng để bẩn đôi tay…
Vọng cổ
Em đã hiểu được thiên chức thanh cao của người đứng trên bục giảng, dù trắng đôi tay dù bạc đầu vì bụi phấn, và cuộc sống có gian truân trong nghèo nàn lận đận, thầy vẫn sáng trong em một vóc dáng thiên… thần
5. … Vậy tại sao thầy chối từ kỷ niệm để em ray rứt dưới mưa buồn
Nhìn theo dáng thầy đi một mình trong mưa gió
Hoa phượng rụng đầy tơi tả đậu bờ vai
Dẫu cuộc đời này còn lắm chuyện đổi thay
Nhưng em đâu phải là kẻ vong ơn bội nghĩa?
Đứa học trò đã được thầy dạy dỗ
Từ thuở còn thơ câu uống nước nhớ nguồn
6. Hai mươi năm rồi được gặp lại thầy đây
Tôi vẫn hãnh diện chào thầy không hổ thẹn
Dẫu những ước mơ của tôi chưa đạt thành trọn vẹn,
Nhưng đạo làm người em không lỗi thầy ơi!
Giữa biển đời ngầu đục những rong rêu
Em đã giữ được đôi tay mình trong sạch
Nhưng còn công ơn thầy em chưa đền đáp
Để se thắt lòng em nhìn tóc bạc thêm nhiều
Tôi ngây ngô đi giữa phố xá ồn ào
Câu phủ nhận của thầy giờ đây tôi đã hiểu!
Hai chữ hèn sang hiện bên ngoài lớp áo
Nhưng còn một tấm lòng ai hiểu thấu thầy ơi!
Tên thật: Võ Tử Uyên
Ngày sinh: 1955
Thể loại: Việt Nam, Cải Lương
Quốc Gia: Việt Nam
Nếu không biết nhau từ trước, chỉ tình cờ chạm mặt ở sàn tập hay phòng thu, hẳn nhiều người sẽ nghĩ Võ Tử Uyên (V.T.U) là nghệ sĩ, bởi ở con người cô, tư chất nghệ sĩ đậm nét hơn là phong cách của một soạn giả hay một biên tập viên – công việc thường ngày của cô ở Đài Truyền hình TPHCM. Nếu Võ Tử Uyên là nghệ sĩ, chắc chắn cô thuộc tín của NS Tài Linh – một cô đào không thể gọi là đẹp nhưng lại mềm mại dễ cảm đến nao lòng.
Cái cốt cách khả ái, đa cảm ấy được Uyên chuyển tải gần như trọn vẹn vào những trang viết. Cho nên những bài ca, những vở diễn do cô chuyển thể hay biên soạn tuy không nhiều, cũng không gây sốc bởi chủ đề, tư tưởng nhưng bao giờ cũng da diết khó quên trong cách thể hiện.
Có lần Uyên tâm sự cô rất dở xây dựng xung đột. Quả thật kịch bản của cô không có một cốt truyện ly kỳ với nhiều tình huống đột biến. CÔ cũng không có một văn phong sắc sảo thể hiện sự sâu sắc, tính triết lý của tư duy. Nhưng có thể bắt gặp trong kịch bản của cô cái hồn hậu giản dị của Ngọc Linh, cái đằm thắm nữ tính của Nhị Kiều, cái mượt mà trao chuốt của Loan Thảo, Yên Lang. Dĩ nhiên chưa thể nói Uyên đã đạt đến tầm vóc của những thầy tuồng “cây đa, cây đề” đó, hay là phong cách của cô kết hợp được nhiều đến thế ưu điểm của những bậc tiền bối. Nhưng nếu số lượng những cây bút trẻ viết cải lương đã ít ỏi, thì Uyên lại là một trong số rất hiếm hoi những soạn giả trẻ viết được cải lương đúng chất của một thời vang bóng: sử dụng bài ca nhiều và đắc địa, tạo được đất diễn cho lừng nhân vật. Một vai dù phụ ít nhất cũng có được một tích tắc thăng hoa, không chỉ đi ra đi vào cho rộn ràng sân khấu. Tôi biết đến tác giả V.T.U lần đầu tiên qua kịch bản “Người chị và mấy đứa em”, chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên của nhà văn Ngọc Linh. Tiếp theo là một vài vở cải lương viết cho Video cải lương, nhưng rồi sau đó thì… Uyên biệt tích.
Source: zing