MÀU HOA BÍ
Phạm Văn Phúc
( viết trên nền bài hát Màu Hoa Bí của Võ Đông Điền)
NÓI LỐI:
Ơi ! Hoa bí vàng những ngày thơ áo trắng,
Của tuổi học trò như vương vấn đâu đây …
Nhớ cánh bướm vàng vờn trong gió bay bay.
Nhớ hoa bí chiều nao , ai nhẹ cài lên mái tóc….
VỌNG CỔ:
1/ Vẫn còn đó người ơi ! Những vụng dại ngây thơ của ngày xưa áo trắng, mình chung bước chung đôi nơi sân trường đầy hoa nắng, với bao kỷ niệm buồn vui vương vấn mãi trong …lòng .
Em tóc xõa bờ vai chạy nhảy trên đồng .
Ôi cái thưở ban đầu lưu luyến ấy, sao có thể phai mờ trong ký ức phải không anh ?
Hai đứa mình chung dệt mộng ngày xanh, em sánh bước bên anh trong những buổi tan trường.
Dìu bước nhau về trên lối nhỏ thân thương, nghe thoang thoảng mùi hương ngạt ngào bông hoa bí.
2/ Rồi những lúc hoàng hôn nắng vàng xuyên cuối ngõ, chiều đã dần buông cơn gió chuyển sang mùa.
Hai đứa cùng nhau nô nức vui đùa.
Em mê mải lạc đường theo cánh bướm , để bướm bay vô vườn mà nước mắt rưng rưng.
Không biết dỗ dành em –anh cứ đứng tần ngần, em hờn dỗi bắt đền anh cánh bướm.
Hái hoa bí vàng - thơm hương trong gió thoảng, anh cài lên tóc thề rồi khẽ nói yêu em…
NÓI LỐI:
Ôi ! Hoa bí vàng lắt lay trong chiều gió,
Nay em trở về nghe nỗi nhớ dâng cao…
Năm tháng qua nhanh , hoa vẫn thắm tươi màu.
Sân trường cũ gợi về bao kỷ niệm …
VỌNG CỔ:
5/ Kỷ niệm thưở xa xưa cứ chực tràn trong nỗi nhớ, một nỗi nhớ vắng xa hay tình duyên cách trở, như níu lại mảnh trời riêng cho hai đứa được sum …vầy .
Có biết chăng anh? Em chờ đợi bao ngày.
Chờ nắng chiều rơi để được anh cài lên mái tóc, khi hoa bí trổ vàng ngào ngạt góc vườn xưa.
Cánh hoa dịu hiền còn theo gió đong đưa, hay đà héo rũ vì mong chờ người trở lại.
Con bướm ngày xưa bay vô vườn xa mãi, sầu nhớ bâng khuâng em còn lại một mình .
LÝ CON SÁO :
Hoa bí đơn côi …
Bởi cánh bướm đã rời vườn xưa..
Một mình em đứng trong mưa..
Thương nhớ anh biết mấy cho vừa..
Bơ vơ trong gió giao mùa.
Có phải hoa vàng làm em thêm nhớ anh,
Nên khung trời mơ đã không còn xanh,
Hoa bí héo tàn vườn hoang vắng tanh..
Cánh bướm xưa đâu chẳng bay vờn quanh .
(về vọng cổ )
6/ Chiều vắng không anh màn mưa nhòa nước mắt , vần vũ mây đen trời đất cũng tiêu điều.
Cánh bướm ban chiều đã bay xa- xa mãi, để bông bí héo tàn chờ đợi phải không anh?
Nên trời mây chẳng còn xanh,
Hoa vàng sầu úa chúng mình đành xa nhau ...
………………………………….
PHẠM VĂN PHÚC (22-08-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc