NẮNG XẾ
Phạm Văn Phúc
(Phóng tác từ tác phẩm NẮNG XẾ của nhà thơ Lê Hữu Lịch)
Kính tặng nhà thơ Lê Hữu Lịch
NÓI LỐI:
Lúc ra đi, chị vẫn còn đôi tám,
Một thuở anh hùng dưới lửa đạn mưa bom.
Thông những tuyến đường trên dãy Trường Sơn,
Mưa… Dốc núi, đường trơn nào quản ngại…
VỌNG CỔ:
1./ Tuổi thanh xuân đã đi qua kể từ mùa Thu ấy, theo tiếng gọi non sông lòng hờn căm rực cháy, lớp lớp thanh niên hăng hái lên… đường.
Từ giã bút nghiên chị xa vắng ngôi trường.
Lên Trường Sơn làm dân công hỏa tuyến, phá núi mở đường thông những chuyến hàng qua.
Gian khổ dạn dày nơi trận tuyến xông pha, sáng mãi những bài ca người nữ anh hùng.
Ánh lửa bập bùng soi bước những đoàn quân, khi đường vào Nam còn chập chùng xa thẳm…
(nghỉ 4 nhịp)
NÓI LỐI:
Chiến trường xa- đi mãi những tháng ngày,
Chung nhịp bước hành quân hoài không nghỉ.
Dù gian khổ hy sinh vẫn ấm tình đồng chí.
Đường còn dài phải bền bỉ kiên trung…
2./ Có những đêm Thu mưa rừng buồn da diết, chạnh nhớ quê hương đã cách biệt lâu rồi.
Nhớ đồng đội thân yêu ngã xuống từng người.
Nhớ anh lính trẻ vừa qua đồi vượt trạm, nhắn lại chút tâm tình với cô bạn đồng hương.
Giữa chiến trường dốc núi với mù sương, đẹp lắm những tình thương trên đường chiến đấu.
Tặng cánh hoa sim thay cho lời yêu dấu, người lính trẻ không về sau trận pháo vừa qua…
(Lối vào Nam ai)
…Vẫn giữ mãi tình yêu ngọt ngào theo năm tháng, khi đất nước thanh bình thì chị chẳng còn…
NAM AI:
…Xuân.
Mười mấy năm,
Trong khói lửa mịt mùng.
Đêm ngày chẳng dừng chân,
Xuân đã gửi lại bên rừng…
…Nhìn cúc vàng mà tấc dạ bâng khuâng,
Đôi bướm vàng bay lượn ngoài sân
Hơi Thu lành lạnh trong lòng,
Lạnh nhiều hơn lúc hành quân…
Lạnh cô đơn chiếc bóng trăng ngàn
Hoàng hôn về, nắng xế chiều loang
Buồn thương thân gái lỡ làng.
Một đời khóc phận hồng nhan.
…Sầu riêng mang âm thầm chờ đợi,
Bới hoàng hôn dang dở với xuân thì
Mùa Thu qua ai còn biết nói gì.
Đông về nắng xế bờ mi…
VỌNG CỔ:
5./ Nắng xế hoen mi Thu đã qua đi và mùa Đông đang hẹn tới, tuổi mộng đã phôi phai không còn chờ đợi, chị lặng lẽ cô đơn trong gió lạnh với đêm….. buồn.
Câu hát ai ru nghe tan nát tâm hồn.
( Hò Huế) “…À ơi.. Trăng vàng mấy thuở cô đơn, Chồng con héo muộn là nỗi buồn trăm năm…”
Tình Xuân hôm nào nay đã quá xa xăm, tơ trời vẫn kén chọn con tằm nhả sợi.
Thèm tiếng ru con thèm lời yêu câu nói, nhưng tuổi thanh xuân đã vời vợi xa rồi.
LÝ CON SÁO:
Đêm Thu mưa,
Câu hát trôi vào bơ vơ…
Thương về tuổi mộng ngày xưa,
Thuở chiến tranh sương gió bên rừng.
Nay xa thẳm mịt mùng…
Gió lạnh lùng xuyên qua liếp tranh.
Phòng vắng chơ vơ những đêm tàn canh.
Chỉ một mình ngày đêm quẩn quanh
Nhìn khóm cúc xinh ước mơ ngày xanh…
(về vọng cổ nhịp 24)
6./ Qua buổi chiến tranh chị một mình cô độc, biết còn ai sẻ chia đùm bọc suốt cuộc đời.
Buồn thăm thẳm bóng chim trời tăm cá, lỡ xuân thì sỏi đá cũng sầu thương.
Người bao nhiêu tuổi hết buồn?
Thương đời con gái nơi chiến trường năm xưa…
……..
( 28-01-2011)
PHẠM VĂN PHÚC
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc