NHỚ NGÀY ĐÁM GIỖ
Kết Miền Tây
* Cảnh ông Bảy đang đứng trước bàn thờ miệng nói lẩm bẩm
Ông Bảy:
Nay là ngày mười bảy tháng chạp rồi
mà thằng Tâm nó vẩn chưa về
Tâm:(Từ ngoài bước vào)
Dạ thua Cha con mới về
Ông Bảy:
Tâm con mới về tới à thiệt mới nhắc thì con về tới.
Thôi con vao trong rửa mặt rồi ra Cha biểu.
Tâm:
Ủa bữa nay ạ, con nhớ rồi. bửa nay cúng cơm cho Nội
cho Má và các em của con.
À mà Cha ơi sau hôn nay rạch Cái Cao mình nhiều đám
giổ quá hả Cha? Bộ hồi đó chết một ngày hả Cha?
Ông Bảy:
Tâm ơi con nhắc thì Cha mới nói, chuyện đã mấy
mươi năm rồi mà Cha coi như mới hôm qua.
NÓI LỐI
Sông Hậu Giang nước lững lờ suôi chảy
Lửa câm thù vọng thấu đến trời cao
Giăt mỹ bạo tàn thảm sát nơi đây
Giết bao sinh mạng dân lành vô tội.
Câu 1:
Ông Bảy:
Một buổi sáng tin mơ trời trong gió mát. Bổng đâu từ phía xa xa từng tốp máy bay ào ào lướt tới, quần đảo trên không tiếng hú vang trời…
Mặt nước đang yên bị cơn giông tố ba đào…
Mấy trăm ghe xuồng tản cư lánh nạn. Toàn là người già, phụ nữ với trẻ em…ghe máy, xuồng chèo, ghe buôn, đò dọc. hướng về chợ Cái Côn mong được an toàn. Nhưng trời ơi nào ai thoát khỏi được đâu. Tất cả bị bắn chìm máu loang mặt nước.
Tâm: Hồi đó con ở đâu hả Cha?
Ông Bảy: Lúc đó con còn nhỏ Cha gởi con về bên Ngoại để tản cư tránh đạn
Câu 2:
Ông Bảy:
Tâm ơi chưa dứt đạn bom tiếng la thảm thiết
Tiếng khóc tiếng kêu trong cảnh hãi hùng…
Người trên ghe xuồng bị thương trôi dạt vào bờ…
Vậy mà chúng còn cho máy bay bắn tiếp
Một phi đoàn phản lực thứ hai…
Khói lửa ngút trời đạn nổ bom rơi
Lũ sát nhân nó không để ai sống sót.
Vừa dứt máy bay thì Cha chạy đến.
Cứu vớt nhũng người đang bị trọng thương.
LÝ SÂM THƯƠNG
Tâm:
Nghe Cha kể hôm nay
Mà lòng con ruột đau như xé
Nghe đau xót tâm cang
Vì quân giặc Mỹ nó dã man
Hận thù này không nguôi
Làm cho con khắc ghi trong lòng
Còn lưu truyền mai sau
Vào sử sanh cho cháu con tỏ tường.
Câu 5:
Ông Bảy:
Tâm ơi Cha kể cho con nghe mà lòng Cha ruột đau như ai vò ai xé
Mẹ của con mang thai tám tháng cũng bị chết oan vì bom đan của quân thù…
Nội và em con cũng thiệt mang ở trận này…
Nội con chết vì bom dầu thê thảm
Mấy đứa em con trúng đạn bị thương…
Xuồng ghe chìm ở giửa dòng sông
Cha thấy đó mà không sau cứu được
Cha đứng kêu trơi đau thương uất nghẹn
Nhìn các em con ma lệ hân tuôn tràn.
Tâm:( nói dậm)
Trời ơi giặc Mỹ dã mang tao sẻ câm hận chúng bầy.
Câu 6:
Ông Bảy:
Rồi sau đó cũng nhờ lối sớm bà con
Giúp đở Cha đem xác Nội, Mẹ và các em con về chôn cất
Con ơi giửa lúc chiến tranh trong thời ly loạn
Giặc Mỹ bạo tàn gieo bao cảnh tóc tang
Cha sống trong cành gà trống nuôi con
Ngận đắng nuốt cay chôn vùi lửa hận
Chờ đợi thời cơ đuổi quân cướp nước
Cho quê hương quét sạnh bóng quân thù…
Tâm: Quê hương đã giải phóng rồi
Cha ơi gác lại hận thù năm xua
Cùng nhau xây dựng xóm thôn
Ta cùng chung sức giử quê hương thanh bình…
Kết Miền Tây
Họ tên thật: ĐINH CAM KẾT
Tên thường gọi: Mười Kết
Quê quán: Ấp An Ninh – Xã An Lạc Thôn – Huyện Kế Sách – Tỉnh Sóc Trăng
Nguyên là: Huyện ủy viên, bí thư Đảng ủy xã An Lạc Thôn; Trưởng phòng VHTT huyện Kế Sách
Nay là: Hội viên Phân hội sân khấu Tỉnh Sóc Trăng.