TẾT
Đặng Thanh Huyền
Nói Lối
Mười mấy năm bên vòng tay của mẹ
Là bấy nhiêu lần đón tết yêu thương
Để xuân này khi làm kẻ tha phương
Con mới hiểu tết là quê hương xứ sở.
Lý Con Sáo
Nhớ khi xưa tết quê nhà yêu thương
Đêm giao thừa bước sang
Âu yếm con mẹ khẽ nói nhẹ nhàng
Tết quê hương đang lan tỏa ngập tràn
Cánh mai vàng muôn sắc hương ngát thơm
Như trái tim luôn thắm tươi mùa xuân
Dù quê nghèo nhưng mãi yêu nhé con
Có đang chốn nao cũng nhớ quay về thăm.
Vọng Cổ
Đêm ba mươi chuyến xe cuối cùng vừa rời khỏi bến. Bỏ lại chơ vơ một người xa xứ nặng nỗi nhớ mong giây phút... giao... thừa.
Câu 1. Lạc bước cô đơn nơi đất khách quê người.
Thèm chuyến xe chở về thời thơ ấu,
Bên vòng tay mẹ hiền chiều chuộng nâng niu.
Tết quê nghèo có vạn tình thương,
Hạnh phúc an vui đầm ấm gia đình.
Chắc đôi mắt mờ của mẹ quầng thâm,
Khi ngóng đợi con về mỏi mòn chẳng thấy.
Câu 2. Xưa ngây thơ con thường hay hỏi mẹ, phải tết là được vui áo mới lì xì.
Nhưng bởi ham chơi nên không đợi mẹ trả lời.
Để ngần ấy năm mười mấy lần đón tết,
Con cảm thấy bình thường xuân cứ đến rồi đi.
Nay bỗng nhớ cồn cào mùi than củi mắt cay,
Khi cùng mẹ canh nồi bánh tét.
Thèm lắm giấc ngủ say trong lòng của mẹ,
Giữa giây phút giao thừa êm ả lời ru.
Ngâm Thơ
Tiếng kèn inh ỏi giữa trời khuya
Ngỡ như lời trách… lệ đầm đìa
Đèn đêm tỏa sáng hoài không ngủ
Như mắt mẹ hiền thức canh thâu.
Lý Ba Tri
Năm ấy - tết đến… không quên
Mẹ đợi con về đón xuân nấu bánh
Đêm đó cũng khói cay cay
Thêm nhớ mẹ hiền đang ngóng con thơ
Đôi mắt dõi trông nơi xa
Đợi mỏi mòn ngấn lệ trào tuôn.
Vọng Cổ
Xưa đứa trẻ hồn nhiên ngỡ tết vui chơi được khoe nhiều áo mới. Chứ đâu nghĩ suy vì con mà mẹ canh cánh nỗi lo xuôi ngược bên gánh hàng rong cho con được… vui… cười.
Câu 5. Mặc đẹp ăn ngon hãnh diện với mọi người.
Rồi khi lớn khôn đôi chút,
Con thỏa thích bên bạn bè quên mẹ ngóng trông.
Để xuân về mẹ tựa cửa âu lo,
Ngồi khắc khoải đếm từng thời gian trôi chậm.
Con mỗi ngày được thêm khôn lớn,
Là mẹ còm cõi héo hon bởi gánh nặng cuộc đời.
Đoản Khúc Lam Giang (08 câu đầu)
Ngồi nhìn về quê hương
Bao nhớ thương trong lòng con chứa chan
Đâu đây tiếng nói mẹ hiền
Đêm khuya gió lạnh phương trời ấm áp
Lòng càng buồn tủi thân
Mong nhớ quê, nhớ quê nhà dấu yêu
Đêm giao thừa hỏi ai
Câu hỏi xưa ai trả lời... ai trả lời mẹ ơi!
Về Vọng Cổ
Câu 6. Con vội hỏi: tết là gì hả mẹ, có phải quê hương ai cũng muốn quay về?.
Đêm nay buồn nhớ não nề
Đớn đau quay quắt tư bề bủa vây
Mẹ hiền có biết có hay
Quê người xứ lạ... con loay hoay nỗi niềm./.
Long Xuyên, ngày 15 tháng 02 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)