BÁC ƠI!
Thơ Tố Hữu
Vọng cổ: Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...
Chiều nay con chạy về thǎm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!.
LÝ CON SÁO
Bác... kính yêu...
Con nhớ thật nhiều Bác ơi!...
Cõi lòng buồn lệ rơi
Hay tin Bác đã xa rồi
Trong dạ cứ ngậm ngùi
Bác là Người muôn dân kính yêu
Bác ra đi để muôn người buồn đau
Cả một đời vì nước vì dân
Bác ra đi lệ con trào dâng.
VỌNG CỔ
Câu 1: Con trở về đây bên lối cũ thân quen đến thang gác nhỏ...Phẳng lặng, rèm buông, như tắt lịm ánh sao... trời...
Bác kính yêu ơi! Bác đã xa rồi. Mùa thu đang đẹp, trời cao xanh nắng, miền Nam đang thắng trận vẻ vang(-) Quanh mặt hồ in mây trắng nhẹ bay, trái bưởi kia vàng ngọt với ai rồi, thơm cho đời, cho ai nữa hoa nhài ơi! Còn đâu bóng Bác dạng dày hôm sớm(-)
(4 nhịp vô)LÝ CÁI MƠN
Lòng... buồn đau...nhìn lên thang gác, bóng Bác nơi đâu?
Sao nhà vắng tanh quạnh hiu. Bác kính yêu, giờ Người đã ngủ yên trọn đời
Lòng con nghe nỗi buồn xót xa
Ơi tình Bác bao la, Người muôn đời sống mãi cùng ta...
Câu 2: Ôi!... phải chi lòng Bác được thảnh thơi, nǎm canh bớt nặng nỗi thương đời.
Ôm cả non sông, thương mọi kiếp người. Bác ơi! Tim Bác mênh mông thế, Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau(-). Nỗi đau dân nước, nỗi nǎm châu, chỉ lo muôn mối như lòng mẹ. Bác sống như trời đất của ta, yêu từng ngọn lúa, nâng niu mỗi cành hoa....
NÓI LỐI
Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác nỗi mong Cha
Bác nghe từng bước trên tiền tuyến
Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa....
VỌNG CỔ
Câu 5: Ơi! Lòng Bác vui như ánh bình minh buổi sáng... Như ánh ban mai chảy dài trên mọi miền đất nước, mang hơi ấm yêu thương cho tất cả muôn....người.
Bác nâng niu tất cả, chỉ biết quên mình. Vui tiếng chim ca chan hòa bốn biển.
Bác để tình thương cho tất cả cháu con(-) Một đời thanh bạch, chẳng vàng son,
hơn tượng đồng phơi những lối mòn. Mong manh áo vải hồn muôn trượng, nghĩa nặng,tình sâu không dám khóc nhiều...
Câu 6: Đoạn cuối PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
Ôi!....Nhớ thương vô vàn, Bác Hồ Chí Minh, trái tim nhân từ
Ơi! Tình Bác sáng soi muôn đời, lòng con đời đời khắc ghi
Nguyện làm theo những lời Bác dạy khuyên...
Ca tiếp VỌNG CỔ câu 6
Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu, Bác Hồ ơi! Đẹp mãi tên Người.
Bác đã lên đường theo tổ tiên
Mác -Lênin, thế giới Người hiền
Ánh hào quang đỏ ngời sông núi
Dắt chúng con cùng nhau bước tiến lên!./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…