ĐÃ TRÓT LỠ LÀNG
Lời nhạc: Trần Quý
Lời cổ: Loan Thảo
NHẠC:
Nam: Muốn hỏi em, mai mốt xa rồi anh còn gì mong không, em lấy chồng rồi em còn gì vui không, tình yêu rồi đấy những ngày thơ mộng ấy có giữ được không em.
Nữ: Đã đành yêu, đêm vắng tình dài ta buộc vào tương lai, nhưng lỡ làng vì để buồn lại cho ai.
Nam: Người đi là đã trót kẻ đau người tiếc nhớ những ngày …….vui xưa....
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nữ: Người bước qua cầu cũng nghe sầu trải dài theo lối nắng, bàn tay nhỏ nghiêng nghiêng vành nón che dấu bờ mi vương ngấn lệ u ……..sầu. Con sông xưa dòng nước vẫn lặng lờ.
Nam: Con đò xưa vẫn còn cắm sào chờ đợi mà ngơ ngẩn tìm nào thấy người đâu.
Nữ: Tóc mây theo gió chiều trôi nhẹ, nắng tiếng tiên bóng ngã đường dài, từng bước ngập ngừng bên một chàng trai, sao nhớ thương đầy sao sầu phai màu nắng….ơ.. ơ…ơ…
Câu 2:
Nam: Tôi đã vượt ngàn mây xanh biếc, vượt núi cao cho về kịp chiều nay, để nhìn ai lặng lẽ qua cầu.
Nữ: Em theo ai qua cầu
Nam: Làm tim anh thêm ngẩn ngơ sầu.
Nữ: Người ở lại ngẩn ngơ sầu lẽ bóng, kẻ sang cầu thương nhớ cũng đầy vơi.
Nam: Trễ bước chậm chân là đau xót một đời, em đi rồi là nhớ thương vời vợi, đò đã sang sông mình tôi trên bến đợi bóng nhỏ xa rồi là kỷ niệm cũng mù xa…ơ…ơ…ơ..
NHẠC:
Nữ: Yêu nhau, đã yêu nhau rồi, xa nhau cũng xa nhau rồi.
Nam: Em về về phương trời xa, khi nào em nhớ, những gì đã từng nói cùng nhau.
Nữ: Cũng đành thôi, hoa thắm đời tàn mây hợp rồi sao tan.
Nam: Vui để rồi buồn nhiều được gì thêm đây.
Nữ: Ngày em mặc áo mới thuyền xa rời bến cũ lỡ làng rồi……anh…ơi
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nam: Để riêng tôi chiều nay thẫn thờ trên bến lạnh, thuyền cũ về đâu mà bến xưa giờ hiu quạnh người cũ về đâu mà khói sương lòng lạnh mặt sông……..buồn
Người đi có thấy sầu dâng trong hồn, có ngoảnh lại nhìn bờ sông lạnh, hàng cây xa mờ mịt khói hoàng hôn.
Nữ: Người ở lại khuất dần trong sương khói, tình cũ bây giờ cũng khuất nẻo mù sương.
Nam: Đò xưa chở nặng nhớ thương, buồn ơi xa vắng mênh mông là buồn.
Câu 6:
Nữ: Vắng nhau rồi, đời buồn như chiếc lá, lặng lẽ trôi theo nước sông dài, biết bao giờ mới quên được tình nhau, biết bao lâu mới nguôi sầu ngăn cách.
Nam: Thuyền đã xa rồi không bến đỗ, người đã đi rồi hết nhớ mong.
Nữ: Bến xưa hiu hắt chờ trông, thuyền xưa xuôi mái chắc không lần về.
Nam: Gió….thu buồn về đây cho lá rơi
Mặt sông dài
Sương khói đầy
Nữ: Thuyền yêu xa bến cố nhân
Rẽ hai lối mộng tình xưa như khói sương.