ĐỒI HOA SIM TÍM
Lời nhạc: Trương Vũ
Lời cổ: Hoàng Đức
NHẠC:
Một đồi hoa sim tím, tím tình yêu tím cả đợi chờ.
Một chiều hành quân dừng chân bên đồi vắng anh nhớ về quê xưa.
Gởi lại một bông hoa để mai đây về phép,
Ước muốn tặng em thay câu hát yêu thương.
Chỉ một bông hoa nhưng mai đây hẹn ước
Dù mưa giông, bão tố không quên lời…thề…ngày…xưa.
VỌNG CỔ:
Câu 1: Ơi! Những đồi sim trải dài trong chiều đi không hết…Những cánh hoa sim nhỏ xinh với màu hoa tim tím đã làm lưu luyến lòng anh lính trẻ một chiều dừng quân khi nắng tắt...sau…đồi…
…Màu hoa sim tím nhạt phía chân trời…
Anh dừng chân bên đồi hoa kỷ niệm sau những chặng đường dài gian khổ bước hành quân (+) Nhớ ngày tiễn anh đi em mặc áo tứ thân, hoa sim tím cài trên mớ tóc bỏ đuôi gà. Anh hái tặng nàng một cánh hoa sim, em nhẹ tay nâng niu màu hoa thương nhớ…
Câu 2:
Ngày vượt Trường Sơn, đêm lao vào trận đánh, người lính xa quê vẫn đợi một ngày về…
…Màu tím hoa sim thay cho tiếng hẹn, câu thề…
Nhớ ngày hợp hôn em không đòi may áo cưới. Cô dâu nhỏ thẹn thùng tóc cài đóa hoa sim (+) Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân, chú rể xúng xính trong màu xanh quân phục. Nếu có yêu nhau thì bên đồi hoa sim tím, em hãy đợi chờ một ngày đất nước hết can qua…
NHẠC:
…Một đồi hoa sim tím, tím tình yêu tím cả đợi chờ.
Một chiều hành quân dừng chân bên đồi vắng nghe tiếng lòng xôn xao.
Rồi một chiều mưa giông được tin em đã mất,
buốt giá lòng anh vì mưa hay vì tình! ( rồi một chiều….hay vì tình…)
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nhưng có ngờ đâu chiến chinh không cướp mất người trai khói lửa…Mà cướp đi người em gái nhỏ, đồi hoa sim tím năm xưa cũng tơi tả dưới...bom…thù…
Quê mẹ đau thương trùm phủ áng mây mù…
Em ra đi không một lời giã biệt ở cái tuổi xuân thì còn dệt lắm ước mơ (+) Ơi! màu sim tím cả không gian, nay tím cả chiều hoang biền biệt. Những đồi sim trải dài trong chiều đi không hết, anh nghe như chết lặng cả linh hồn…
Câu 6:
Em ơi! Anh đã về đây sau những tháng năm dài chinh chiến, anh tìm em trong rừng hoa sim tím, sao bóng người vợ trẻ chẳng thấy đâu. Kể từ ngày vắng bặt tin nhau cũng là ngày em vĩnh viễn nằm sâu dưới lòng đất lạnh. Cả không gian sao tím màu cô quạnh, màu tím hoa sim hay màu tím tình ta? Chiếc bình hoa xưa là bình hoa cưới, giờ thành bình hương tàn lạnh trước hoang mồ…
NHẠC:
Một đồi hoa sim tím, tím tình yêu tím cả đợi chờ.
Một chiều hành quân dừng chân bên đồi vắng nghe tiếng lòng xôn xao.
Rồi một chiều mưa giông được tin em đã mất (về vọng cổ) buốt giá lòng anh vì mưa hay vì tình!