HOA PHONG LAN
A Lý Phượng Tuyền
CAO PHI
NAM: Đường về quê xưa, hương xuân về thơm ngát ruộng đồng
Nắng vàng vương vương trên thảm cỏ êm đềm thiết tha
NỮ: Anh về vui với thôn xóm, qua tháng năm dài xa cách
Nơi cổng đầu làng, anh dừng bước đứng nhìn vu vơ
Em thấy anh về, trên tay xách một nhành phong lan
VỌNG CỔ
NAM: 1- Sợi nắng vương vương ve vuốt cánh phong lan dịu dàng trong nắng sớm. Từ biên giới xa xôi anh về thăm quê cũ, thầm mong gặp lại người thương qua tháng đợi năm chờ…
NỮ: Em nghe xao xuyến trong tim theo nỗi nhớ mong từng phút, từng giờ… Cành phong lan tươi hồng trong nắng sớm, như san sẻ nỗi vui mừng ngày tương hội cùng nhau (-)
NAM: Nhánh lan rừng anh trao tặng cho em, như gởi gắm tấm tình chung qua năm tháng xa nhà. Em ơi, mấy xuân rồi vì bổn phận người trai, anh phải lên đường để làm xong chí cả.
NỮ: 2- Em không hờn trách anh đâu, vì tình quê tình nước, anh phải ra đi gìn giữ chốn biên thùy… Mấy xuân qua khi vắng bóng anh rồi… Nhớ thương anh em đọc lại chồng thư cũ, thuở hai đứa mình vừa mới quen nhau (-)
NAM: Người thương ơi, những ngày tháng vắng xa, anh chỉ biết làm bạn với núi rừng cùng trăng treo đầu súng. Nay về lại bên em không có gì trao tặng, chỉ có nhánh lan rừng cùng tấm lòng của kẻ miền xa.
NỮ: (nói e thẹn) –Em ghét anh quá hà! Anh làm như là người ta không biết người của em yêu là bộ đội vậy!
NAM: Thì em cũng biết đó! Đời sống của người bộ đội thường cách xa hơn là sum họp, ngày hôm nay anh đã làm tròn trách nhiệm của người trai. Vậy em có…
TÚ ANH
Sẵn lòng… Với anh trọn đời
Hai đứa mình cùng tính chuyện tơ duyên
NỮ: Á, cái anh này! Thiệt là ghét anh ghê
Cứ mà hỏi khó người ta
Nếu mà hổng có thương
Thì ai thèm đợi, thèm chờ
Mong ai về, từng ngày, từng tháng, từng năm
NAM: Anh đã hiểu, tấm chân tình
Mà lòng em đã sẵn dành
Nhưng có điều… anh còn ngại nói ra
NỮ: Thì anh cứ nói đi, bằng những nghĩ suy trong tận đáy tâm hồn
NAM: Anh muốn hỏi em câu này
Là… là em có chọn anh làm chồng
VỌNG CỔ
NỮ: 5- Đã mấy xuân qua em nhớ, em mong, em đợi chờ ai qua năm tàn tháng lụn. Mỗi khi trời bước vào xuân nhìn người vui vầy hạnh phúc, em nghe mi mắt cay cay nghèn nghẹn ở trong lòng…
NAM: Cũng tại nơi em, ai biểu chọn chi người bộ đội làm chồng… Em ơi, đường hành quân nhiều gian nguy vất vả, mỗi khi dừng bước quân hành anh tưởng nhớ bóng hình em (-)
NỮ: Anh cứ khéo nịnh không hà! Ai đời nói thương nói nhớ người ta, mà cả tháng trời mới nhận được thư anh, thiệt là ghét ghê vậy đó.
NAM: Em ơi, đời bộ đội gian lao xuôi ngược, chớ nào phải đâu anh đổi dạ thay lòng.
NAM: 6- Mấy xuân rồi mình đôi đứa đôi nơi, giờ được sống cạnh bên em lòng anh bồi hồi vui sướng. Mình mãi mãi bên nhau đắp xây niềm mơ ước, lòng chung lòng vẻn vẻ một niềm yêu. Em ơi, bởi trót mang bổn phận người trai, nợ nước tình nhà phải làm sao cho trọn.
NỮ: Năm tháng vắng xa gìn lòng câu chung thủy, tình đôi ta đẹp xinh như nhánh lan rừng (-)
NAM: Bên em vui đón xuân về
Anh nghe mơ ước tràn trề trong tim
Mùa xuân hạnh phúc êm đềm
NAM&NỮ: Từ đây mãi mãi đôi mình bên nhau
(Nam nghệ sĩ Vương Chí Thanh và nữ nghệ sĩ Quế Anh ca trên đài Truyền hình Đồng Nai ngày 10.09.1996 trong chương trình ca cổ “Nối nhip cầu xưa”. Được in trong tuyển tập Đồng Nai Ngày Mới của A Lý Phượng Tuyền do nhà xuất bản Đồng Nai ấn hành năm 1998)
A LÝ PHƯỢNG TUYỀN là bút danh của Soạn Giả Cổ Nhạc Thái Quốc Thế Nguyên. Sáng tác thơ, truyện ông dùng bút danh Dạ Ngân Châu và tên thật.
Ông sanh năm 1949 tại xã An Thuận, quận Thạnh Phú, Tỉnh Kiến Hòa (Bến Tre). Từ nhỏ, thân phụ ông đem gia đình lên định cư ở Thị Xã Mỹ Tho.
A Lý Phượng Tuyền là con trai Út (ông thứ 11 và còn thêm một người em gái) của Nhà Thơ Chánh Đạo Thái Vinh Tông và Bà Võ Thị Sáu. Ông là bào đệ của Nhà báo, văn thi sĩ Thái Quốc Mưu (Liêu Tiên Sinh) và, văn thi sĩ Kha Tiệm Ly (Thái Quốc Tế). Anh em ông đều thông thạo Hán-Việt. Trước năm 1975, ông phục vụ tại Tiểu khu Long Khánh, ngành Truyền Tin.
Tác phẩm đầu tay, bài thơ “Dặn Con Khi Thanh Bình” của ông được đăng trên tạp chí Nông Thôn Vùng Dậy”, của Tổng Bộ Xây Dựng Nông Thôn, Đuốc Từ Bi của Phật Giáo. Sau đó, thơ ông đuọc đăng trên nhiều Nhật Báo ở Sàigòn.
Vì chiến sự ngày càng khốc liệt, do bận quân ngũ, ông không thể tiếp tục sáng tác. Sau 30.4.1975, ông về sinh sống tại xã Bàu Hàm 1, xuyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai, trong cảnh khó nghèo. Mãi đến năm 1988 cuộc sống tạm ổn định, ông viết lại. Với chuyên đề Thơ Chua, Thơ Cay, Thơ Ngâm Dấm và Tiểu Phẩm. Đặc biệt là Cổ Nhạc.
Như chuyên đề đã định, văn thơ ông thường chống tiêu cực, châm chích tệ nạn xã hội và xây dựng đời sống,… đăng gần như thường kỳ trong mục Quán Cười Báo Lao Động Đồng Nai, báo Văn nghệ Thành phố HCM, báo Tuổi Trẻ Cười, tuyển tập Tuổi Hồng và các tập san như Thông Tin Đồng Nai, Văn nghệ Châu Đốc…v.v.
Về Cổ Nhạc ông đã có nhiều tác phẩm thành danh như: “Tâm Tình Cô Công Nhân”, “Hoa Cao Su” và vài mươi bài khác. Chặp cải lương “Ngọc Hoàng Nổi Giận” gây tiếng vang trong làng Cổ Nhạc. Hiện ông có trên 200 tác phẩm Cổ Nhạc. Soạn giả Viễn Châu từng ngậm ngùi nuối tiếc: “A Lý sinh chẳng phùng thời”.
Từ năm 1995 đến 2005, năm nào ông cũng đoạt 3, 4 giải thưởng sáng tác Cổ Nhạc, do các tỉnh, thành tổ chức. Trong đó có giải Huỳnh Văn Nghệ, 5 năm tổ chức một lần. Nhờ vậy, đời sống ông khấm khá hơn.
Soạn giả Cổ Nhạc A Lý Phượng Tuyền được các đài truyền hình Bình Dương, Bình Phước, Đồng Nai ghi hình tác giả và tác phẩm. Cá biệt, đài truyền hình Đồng Nai, chọn lọc và thực hiện VCD Tác Giả Tác Phẩm dành riêng ông.