TÌNH ĐẦU DANG DỞ
Hoài Phong
Lưu thủy hành vân:
Nghe gió lạnh ngoài hiên em nhớ ai
Người ở phương xa nào
Em đem thương nhớ gửi theo mây ngàn trên cao
Cầu mong anh sớm mau quay về.
Bao ước hẹn ngày xưa anh gởi trao
Lời thiết tha chung tình
Sao nay, ai nỡ quên đi bao lời yêu thương
Để cho em tháng năm mong chờ.
Vọng cổ
Câu 1: Anh ơi câu nói yêu thương hôm nào ta ước hẹn, như còn văng vẳng đâu đây vậy mà anh nỡ cất bước ra đi biền biệt không… về
Trăng nước ngày xưa còn in đậm câu thề. Ngày hai đứa trên giảng đường đại học sớm tối chung đường em trước anh sau(-) Anh nói rằng tim anh đã xuyến xao bởi dáng nhỏ yêu kiều xinh xắn. Em bẽn lẽn cúi đầu nín lặng dẫu trái tim này đã rộn ràng xao xuyến…
Câu 2: Em không nói câu nào cứ cúi đầu đi mãi, anh theo em suốt quãng đường dài. Em thấy thương thương nhưng giả bộ vô tình.
Em im lặng làm tim anh bối rối, anh âu sầu mất ngủ, quên ăn(-) Anh làm thơ nào mây, nước, gió, trăng rồi len lén ép vào trang lưu bút. Lời yêu thương đã làm em ngã gục, em yêu ai tự bao giờ không biết nữa anh ơi…
Lý cái mơn:
Màu tình yêu càng thêm tươi thắm
Ngắm cánh hoa yêu anh từng gửi trao về em
Trái tim em giờ đây đã gửi trao về người
Lòng em đây nguyện lời thủy chung
Nhớ nghe anh ta cùng nhau
Ân tình mãi luôn giữ vẹn người ơi
Nào ngờ đâu màu hoa phai sắc
Cánh rã phai hương nên giờ bướm ong rời xa
Đóa hoa yêu còn đâu nữa xót xa tình đầu
Người về đâu phương trời xa xăm
Để nơi đây em hoài mong
Năm tháng dài giá băng buốt lạnh buồng… tim.
Vọng cổ
Câu 5: Anh nói chia tay để về xin phép mẹ cha lo lễ cau trầu cho hai đứa… vậy mà đã bốn năm trôi qua anh vẫn biền biệt… phương… trời.
Để em nơi đây ngày đợi đêm chờ. Có người nói anh bây giờ đã vui duyên mới, bởi cha mẹ em nghèo nên không hộ đối môn đăng. Em thì em vẫn không tin rằng anh đã bội vong vẫn mong có một ngày anh quay trở lại. Cứ đợi chờ từng đêm trong khắc khoải nghe tiếng vạc kêu sương mà thương nhớ một người.
Câu 6: Tiếng mưa buồn vẫn nhỏ giọt canh thâu, như tim em đó vẫn âm thầm rỉ máu. Cánh hoa ngày xưa giờ đây đà khô héo nhưng tiếng lòng em vẫn thổn thức đêm đêm. Ai xui cho gió thổi ngang cho manh chiếu rách nằm bên mâm vàng.
Bởi phận nghèo đâu trách kẻ cao sang, thương số kiếp bẽ bàng duyên mai trúc. Anh hãy yên lòng mà đắp xây hạnh phúc. Mình em ôm nỗi sầu bi tình đầu em mãi khắc ghi trong lòng.
Đà Lạt, tháng 8/2015