CHIỀU QUÊ
Phan Văn Dài
Lý bông trang
(Nam): Bầy ve gọi hè rộn nhánh me xanh, tiếng hò ai hòa trong gió mát lành. Đường xa cô gái đã về nón lá che nghiêng, đẹp sao ánh nắng ửng hồng đôi má thắm duyên.
(Nữ): Đàn em nô đùa nhảy múa tung tăng, vác cần câu về tay xách cá vàng. Vài con ngỗng trắng băng đồng đi xuống ao sen, mẹ em đi hái rau dừa dưới suối mới lên.
Vọng cổ
1. (Nam): Trường nhỏ vắng đàn em thơ cắp sách tung tăng đi về lớp học, hoa phượng vỹ đong đưa trong vòm cây lá thắm là lúc ve ngân báo hiệu đã sang hè… Anh nhớ làm sao tà áo trắng em về. Trên chuyến xe lam từ chợ chiều thị trấn, theo mẹ em cười bẽn lẽn giữa đường quê. Tặng anh chiếc khăn hồng làm kỷ niệm ngày thơ, cùng dạo trên cánh đồng lúa xanh rờn. Tình ta chan hòa trong nghĩa quê hương, phải không cô nữ sinh nơi ruộng vườn chơn chất?…
2. (Nữ): Ai có đi xa mơ thị thành rực rỡ, em vẫn là cô thôn nữ của quê mình. Khung cảnh chiều quê thường trong giấc mộng lành. Dòng suối mát trong đôi bờ hoa trinh nữ, em gặp bên đường bạn cũ người quen. Tiếng chuông chiều chầm chậm vang lên, ta hãy dạo vườn thiền anh nhé! Những ngày vui mong đừng trôi nhanh quá, như áng mây hồng theo gió nhẹ về xa…
Lý bông trang
(Nam): Cùng em ra vườn hái nhánh bông trang, với một mâm đầy trái chín tươi hồng. Chiều nay hai đứa lên chùa áo trắng ngây thơ, cầu cho duyên kiếp muôn đời xanh như ước mơ.
(Nữ): Vầng trăng ban chiều trên lá non tơ, cuối đường xa về vọng tiếng xe bò. Làng quê êm ã mơ màng trong khói hương thơm, nhà ai hiên nhỏ quây quần vui trong bữa cơm.
Vọng cổ
5. (Nữ): Hương trầm thơm quyện làn gió thoảng đưa lời cha van vái, theo cánh cò bay cao đến trăng rằm mới nhú cầu nguyện làng quê mãi mãi thanh bình… Trong vườn rau ngồi thủ thỉ chuyện chúng mình. Cùng ăn trái nhãn lồng thơm ngọt, rồi mơ màng tính chuyện ngày sau. Em vẫn muôn đời gắn bó với bờ ao, với hàng chuối vườn cau xanh mướt. Để cùng mẹ hái rau tần rau muống, và theo anh lên rẫy ra đồng.
6. (Nam): Bàn tay trẻ thơ níu lấy nhành xanh, mẹ hái về nấu canh bông lý. Màu tím bông cà màu vàng bông bí, lặng lẽ tươi ngời trong sắc chiều hôm. Mãi ngắm nhìn nét bình dị quê hương, cảnh thần tiên nào đâu sánh được. Qua nhịp cầu tre em sau anh trước, cả trời mây cùng soi bóng với đôi mình.
(Nữ): Qua cầu hai đứa lên chùa
Trăng rằm soi bước đẹp mùa nhớ thương.
(Nam): Yêu nhau yêu cả con đường
Chiều quê rạng rỡ miên trường ý thơ.