NGÀY XƯA HOA TÍM
Phạm Văn Phúc
NÓI LỐI:
NỮ: Có những đêm sân nở đầy hoa tím..
Nơi giọt buồn rơi rụng cuối hiên xưa...
NAM: Tím lòng tôi man mác nỗi mong chờ
Màu hoa nhớ hững hờ như xa lạ…
NỮ: …Ai đứng nơi xa trông về vườn hoa tím, cơn mưa chiều bất chợt đến rưng…
NGỰA Ô NAM
…rưng.
Màu tím nào thương nhớ sầu dâng.
NAM: Người con gái ấy,
Đã xa rồi còn đây những bâng khuâng
Khi nhìn hoa tím rụng ngoài sân .
NỮ: Bướm bỏ vườn xưa về nơi xứ lạ,
Để chơ vơ bờ hiên vắng u buồn ,
NAM:Còn tôi thơ thẩn bên đường.
Nhặt hoa sầu làm thơ tặng cho ai,
Run rẩy từng cánh hoa lay.
NỮ: Câu yêu thương em chưa nỡ quên lời,
Chiều mưa rơi vỡ nát tim người .
NAM: Tôi đứng lặng nhìn vườn hoa tím mộng
Hoài vọng nhớ về em…
VỌNG CỔ
1/NAM: Ôi ! Hoa tím ngày xưa một thưở bên tôi đã còn chi mà vương vấn, em đã ra đi để vườn đá rêu phong đìu hiu vắng lặng, em bỏ đi đâu cho hoang lạnh cả khung …trời.
Xa cách ngàn mây tan tác mộng trong đời.
NỮ: Vườn hoa tím ngậm ngùi câu giã biệt, đêm mơ màng tôi nuối tiếc mộng tình si.
NAM: Hiên vắng lạnh lùng sương nhỏ lệ chia ly, kẻ ở người đi, tôi đã mất em rồi.
Con đò chiều đã tách bến ra khơi , để giọt buồn xưa rã rời bên hoa tím.
2/ NỮ: Phố vắng buồn tênh một mình anh lê gót, nhặt cánh hoa rơi mà đau xót tâm hồn.
Tự hỏi vì đâu duyên ta phải đôi đường ?
NAM: Giàn hoa tím cũng rưng buồn sầu úa, hiên vắng nhạt nhòa heo hút gió chiều hôm.
Một khoảng trời man mác nỗi cô đơn, màu tím mộng gieo nỗi hờn năm tháng.
NỮ:Tím mãi tình anh trên dòng đời phiêu lãng, để lối đi về nghe tan tác một tình yêu....
LÝ BÔNG DỪA
NỮ:Hoa buồn sầu tím hương dịu dàng
Hồn hoang ngơ ngác lang thang biết về chốn nao.
Tìm nơi màu nắng loan sương chiều
Thơ thẩn một mình trong màu tím mong chờ ai,
NAM: Buồn nghe tình đã xa tầm tay
Còn đâu tiếng yêu hôm nào nơi cuối trời mây bay…
VỌNG CỔ :
5/ NỮ:Xin gửi lại cho anh giàn hoa tím ngày xưa nghiêng dáng gầy mong đợi, có ánh trăng khuya dịu dàng đưa lối, nghe man mác trong đêm vời vợi tiếng dương.... cầm .
Gửi lại cho anh bao thương nhớ âm thầm.
NAM: Con đường năm xưa trăng ngàn đơn lẻ bóng, hoa tím thẩn thờ ướt đẫm lệ sương tan.
Còn đâu tiếng dương cầm bên ô cửa ngân vang , và hương ngọc lan thoảng nhẹ nhàng lên tóc.
NỮ: Vườn vắng đơn côi một mình anh cô độc, thôi anh hãy về đi đừng than khóc chỉ thêm buồn ...
LÝ NĂM CĂN :
NAM: Vầng trăng ơi, sáng mà chi.
Tình tôi tan tác chia ly .
NỮ: Quyến luyến... Lấp loáng bóng anh đi
Màu hoa tím mi thôi mong đợi.
NAM: Buồn nghe muôn trái sầu rơi
NỮ: Còn chi thương tiếc người ơi!
NAM: Đau đớn tình... tôi,
Chôn kín đến ngàn đời...
( về vọng cổ)
6/NỮ: Những tiếng yêu xưa đã chìm vào dĩ vãng, còn gì nữa đâu anh màu hoa tím chung tình.
NAM: Tím mãi không gian lạnh lùng đêm hoang vắng, dưới sương mờ nghe nghẹn đắng nỗi sầu thương.
NỮ:Tím buồn màu mắt ai vương,
Hoa tình rơi rụng cuối đường chia ly....
(13-05-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc