NGHĨA MẸ TÌNH CHA
Đặng Ngọc Thúy
LỐI:
Nhớ thuở em vừa tròn mười chín tuổi
Gắng học nghề để khỏi khổ mai sau
Dẫu nhà nghèo còn những bữa cháo rau
Nhưng cha mẹ vẫn lo chẳng lần than trách.
LÝ CON SÁO:
Ôi thương sao… những tháng ngày xa xưa
Mẹ cha già gian lao
Lo cho con nuôi lớn nên người
Không ngại khó khăn vất vả trong đời
Thương các em khờ ngày đêm khóc la
Bởi mưu sinh nên phải ráng lo làm ăn
Lênh đênh trên xuồng chờ con nước dâng
Mẹ đợi cha giăng lưới cá chài tôm.
VỌNG CỔ:
Ôi thương quá tuổi hồn nhiên còn biết bao nhiêu là kỉ niệm. Bởi thương cha, không muốn phụ lòng của mẹ, nên em đã vượt đường xa để gắng lo học ra... nghề....
Câu 1. Một quảng đường xa đi bộ đến nhà thầy…
Mỗi ngày bước chân qua hơn mười cây số,
Em vẫn tuần hoàn theo lối cũ thân quen.
Vì gia cảnh nghèo nên chẳng có một chiếc xe,
Nhiều lúc không tiền để mua cho mình ly nước uống.
Nhưng em cũng quyết lòng lo học nghề xong,
Để làm món quà dành song thân phụ mẫu…
Câu 2. Cứ mỗi sáng tinh mơ trước giờ đi học, em lo phụ giúp mẹ cha những công việc gia đình…
Nhà cửa tất tươm bếp núc gọn gàng…
Để cha mẹ già bớt nhọc nhằn vất vả,
Em chẳng ngại lần cơm nguội mang theo.
Muốn mẹ để tiền lo cho mấy đứa em,
Tuy túng nghèo mà thấy an vui hạnh phúc.
Rồi thời gian bỗng dần trôi thắm thoắt,
Các con có mái ấm gia đình, cha mẹ lại già thêm…
THƠ:
Con xin tạc dạ ghi lòng
Công ơn cha mẹ mênh mông biển trời
Đền ơn trả hiếu một đời
Công sinh dưỡng dục ngàn lời tri ân.
VỌNG CỔ:
Ngồi ngắm mái tranh xưa quê nghèo đã nuôi đời con khôn lớn. Nơi có tình mẹ thiêng liêng lòng cha cao cả vẫn sớm tối ngồi trông từng đứa con… về…
Câu 5. Thương biết bao nhiêu ơn nghĩa đấng sanh thành…
Bởi cách xa nên con cứ hoài lỗi hẹn,
Để cha mẹ chờ ngóng đợi những lần thăm.
Tháng năm dài biết mấy vạn lo toan,
Nhuộm bạc tóc cha, làm hao gầy dáng mẹ.
Rồi hôm nay con đã về bên ngôi nhà cũ,
Xin phụng dưỡng song thân đang tuổi xế chiều...
Câu 6. Vẫn nơi này còn in dấu ngày xưa, để lại trong tim với muôn vàn kỉ niệm.
Hàng dừa nghiêng soi nghĩa tình sâu nặng,
Từng bụi khóm dâng đầy bao nỗi nhớ thiết tha.
Chắc nó cũng mỏi mòn đợi kẻ đi xa,
Nay thỏa nhớ nhung lần về sum họp.
Thương lưng mẹ còng, đôi mắt cha khắc khoải,
Mong những đứa con xa về lại thăm nhà…
Hôm nay con đã trở về
Bên cha mẹ mãi cận kề sớm hôm
Sanh thành vạn nghĩa ngàn ơn
Lo tròn thảo hiếu phận con vẹn gìn./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 02 tháng 6 năm 2015.
Tác giả Đặng Ngọc Thúy vốn yêu vọng cổ cải lương từ nhỏ, đặc biệt tác giả có giọng hát rất mượt mà, truyền cảm; dù rất bận rộn với công việc trang điểm cô dâu và làm tóc nhưng tác giả đã tranh thủ thời gian rãnh rỗi để sáng tác cũng như hát vọng cổ những khi vui buồn.