THƯƠNG MẸ CHA QUÊ NHÀ
Đặng Ngọc Thúy
Ngâm Thơ:
Con đã trở về thăm lại quê hương
Thương biết mấy mẹ cha già tóc bạc
Ngày đêm trông đứa con khờ lưu lạc
Đến hơi tàn mong mỏi vẫn đầy vơi…
Ngậm ngùi đếm giọt mưa rơi
Chờ con cha khóc nghẹn lời trối trăng…
Lý Con Sáo:
Con thương cha suốt một đời gian lao
Những bữa cơm chiều cháo rau
Nơi quê hương mái lá tranh nghèo
Tóc pha sương đang tuổi xế chiều
Thương nhớ con khờ từng đêm ngóng trông
Ánh trắng lên soi khắc khổ dòng sông
Ngày trở về cha yêu đã xa
Bao đắng cay ai xớt chia dùm ta…
Vọng Cổ:
Câu 01: Cha ơi… con đã trở về đây với bao nỗi niềm khắc khoải.
Dẫu cách xa quê nhưng trọn đời ghi nhớ hai tiếng thiêng liêng da diết… thâm.... tình...
Thương lắm bàn tay nơi mái lá tranh nghèo…
Ngày vất vả lo toan cho đàn con thơ dại,
Đêm trở về còn nặng nỗi nhớ phương xa.
Hối hận muôn vàn khi để cha lo,
Xin hãy thứ tha cho đứa con khờ bất hiếu.
Bao nỗi buồn chắc cha già thấu hiểu,
Nên đâu quản tảo tần thức khuya dậy… sớm...
Câu 02: Ôi thương biết bao nhiêu mẹ cha già yếu,
Nuôi các con thơ nên vóc nên hình…
Rồi hôm nay con tìm lại thâm tình…
Thì cha giờ không còn nữa,
Khi vĩnh viễn xa rời một cõi nhân gian.
Để đàn con khờ với mẹ khóc than,
Lòng chẳng tin cha già đã mất,
Muôn đớn đau trong lòng con chất ngất,
Thương cha nhiều lệ ướt phút biệt ly...
Nói Lối:
Con vừa về thấy mẹ ngồi than khóc
Nói nghẹn ngào: Cha con đã mất con ơi!
Đứng trước bàn thờ mà giọt lệ tuôn rơi
Dẫu muộn màng nhưng vẫn kịp về đưa tiễn…
Vọng Cổ:
Câu 05: Thắp ba nén hương con lạy quỳ trước bàn thờ, linh vị.
Mà nước mắt tuôn rơi nghe đau xót… khôn ... cùng...
Ba lạy này đây xin tạ lỗi với cha già…
Khi không kịp đáp đền công ơn sâu nặng,
Hiếu cũng chưa tròn… mà cha vội bỏ ra đi.
Nghe mẹ kể rằng phút trăng trối sầu bi,
Cha gọi tên con rồi nghẹn ngào tắt lịm.
Lệ sầu tuôn ướt đôi mi.
Tình thâm phụ tử biệt ly thật rồi…
Câu 06: Con khấn nguyện cho hương hồn người đã khuất,
Được mau về nơi cõi phật thần tiên.
Ở nơi này còn tình mẹ thiêng liêng,
Mắt mỏi lưng còng vì nhớ thương người quá cố.
Con sẽ bên mẹ hiền tuổi già bóng xế,
Phụng dưỡng đỡ đần hôm sớm kề bên.
Xin nhắn với ai còn đủ đầy cha mẹ,
Hiếu thảo dưỡng nuôi đừng để muộn màng.
Lạy quỳ thắp mấy nén nhang
Cảm ơn thượng đế thưởng ban thâm tình
Mẹ cha gối mỏi lưng còng
Làm con phải trọn tấm lòng hiếu ân./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 21 tháng 4 năm 2015.
Tác giả Đặng Ngọc Thúy vốn yêu vọng cổ cải lương từ nhỏ, đặc biệt tác giả có giọng hát rất mượt mà, truyền cảm; dù rất bận rộn với công việc trang điểm cô dâu và làm tóc nhưng tác giả đã tranh thủ thời gian rãnh rỗi để sáng tác cũng như hát vọng cổ những khi vui buồn.