DUYÊN PHẬN LONG ĐONG
Đặng Ngọc Thúy
Lối:
Kể từ ngày em cất bước vu quy
Là trọn cuộc đời trao cho anh tất cả
Chẳng ngại nhọc nhằn gian lao vất vả
Mong vợ chồng muôn thuở sẽ yêu thương.
Lý Con Sáo:
Em yêu anh… tha thiết trọn tình phu thê
Ngọt như dòng sông quê
Bao tháng năm con nước dâng tràn
Nơi trái tim son sắt nồng nàn
Vợ chồng mình luôn cùng nhau xớt chia
Dẫu khó khăn vẫn vui cận kề bên
Nhưng cuộc đời lắm bao trái ngang
Anh lãng quên hay muốn xa rời em.
Vọng Cổ:
Ngày tròn tuổi đôi mươi em theo chồng về nơi xứ lạ. Bỏ lại sau lưng biết bao là kỉ niệm để sánh bước cùng anh, ta nên nghĩa châu… trần… (-) (-)
Câu 1. Ước muốn đơn sơ làm đẹp dạ bên chồng… (-)
Em đâu mơ nhà cao cửa rộng,
Chỉ mong vợ chồng hạnh phúc yêu thương. (SL)
Dẫu tụi mình nghèo rau cháo sớm hôm,
Vất vả gian lao nhưng nào ngại khổ.
Rồi tình yêu bắt đầu kết trái đơm hoa,
Khi con trẻ chào đời em rơi dòng nước mắt…
Câu 2. Kể sao hết con ơi nỗi niềm sung sướng, dù đau đớn tâm can mẹ vẫn nở nụ cười… (--) (--)
Lo lắng dưỡng nuôi con khôn lớn nên người… (-)
Rồi cuộc sống đẩy đưa cho mình đi nơi khác,
Mẹ chẳng lo tròn để khổ riêng con. (SL)
Ở trong căn nhà nhỏ vách lá mái tôn,
Lại thiếu dòng sữa ngọt ngon để con khờ no bụng.
Dù vất vả gian nan suốt ngày làm lụng,
Vẫn thiếu bạc tiền thêm nặng gánh lo toan…
Lưu Thủy Hành Vân:
Con nhớ mẹ từng đêm nên khóc la
Dòng lệ rơi chan hòa
Cha nơi đâu có thấy con thơ một mình nơi đây
Nghe xót xa lệ mẹ ngập đầy.
Vọng Cổ:
Trời ơi ai đã khiến xui cho mình găp gỡ. Duyên nợ trái ngang hay lòng người thay đổi mà giờ đây hạnh phúc quá xa .... vời… (-) (-)
Câu 5. Anh đã quên mau lời hứa hôm nào… (-)
Bỏ mặc mẹ con em ngày mong đêm nhớ,
Vui sướng bên ngoài chẳng chút xót thương. (SL)
Rồi hững hờ, rồi lạnh nhạt vô tâm,
Để mẹ con phải lang thang ngoài sương gió.
Giọng ngây khờ “con buồn ngủ quá,
Nhưng nhớ ba nên con phải ráng đợi ba về”…
Thơ:
Em ngồi ôm đứa con thơ
Bụng mang dạ chữa ngẩn ngơ đợi chồng
Xót xa sâu thẳm đáy lòng
Nhìn con thơ dại chất chồng đớn đau.
Nói Dặm:
Con ngủ cho ngoan, chắc ba đang về sắp tới,
Em con chắc cũng chờ nên cựa quậy chân tay
Đợi ba về, mẹ sẽ nói để mai…
Gia đình mình sẽ bên nhau một ngày trọn vẹn.
Câu 6. Đêm đã về khuya gió dập dồn thổi mạnh, thương số phận long đong xa xót đứa con khờ.
Mẹ con lặng lẽ quay về
Đường đêm vắng lặng não nề tâm can
Đôi môi giọt lệ thắm tràn
Anh nào có biết ngổn ngang trong lòng./.
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 14 tháng 5 năm 2015.
Tác giả Đặng Ngọc Thúy vốn yêu vọng cổ cải lương từ nhỏ, đặc biệt tác giả có giọng hát rất mượt mà, truyền cảm; dù rất bận rộn với công việc trang điểm cô dâu và làm tóc nhưng tác giả đã tranh thủ thời gian rãnh rỗi để sáng tác cũng như hát vọng cổ những khi vui buồn.