NHƯ ĐÃ DẤU YÊU
Sáng tác: Phạm Văn Phúc
( viết trên nền bài hát cùng tên của nhạc sĩ Đức Huy)
NÓI LỐI :
NỮ : Trong đôi mắt em anh sẽ là tất cả
Ôi! Hạnh phúc tuyệt vời mà em đã dấu yêu….
(vô Sương Chiều)
NỮ : Nhưng anh ơi! Ước gì cuộc đời mình vẫn chưa ai ràng buộc.... Để khổ hận riêng mang, cho kẻ nhớ người thương mỗi đứa một phương…….
SƯƠNG CHIỀU:.
….. trời. Với nỗi buồn xa xăm…
Biết trách ai bây giờ...
Đường tình chia hai lối
NAM : Mình vẫn nhớ vẫn thương,
Vấn vương mong chờ, bên bờ thương đau…
NỮ : Từng ngày bên anh nghe tình mình đến rất nhanh...
NAM : Và từng đêm mơ
Nghe lệ tràn đắng môi anh...
NỮ : Anh yêu ơi!...
NAM : Em yêu ơi!…
Trời đã khiến xui mình đi về không chung lối ...
NỮ : Để thương tiếc vô bờ,
Tháng năm mong chờ, mình gọi thầm tên nhau.
NAM : Anh sẽ chẳng quên đâu,
Bao hoa mộng ban đầu.
NỮ : Những phút hoan ca trong niềm đau chôn dấu.
Là hạnh phúc đơn sơ,
NAM : Là tất cả khung trời
Dạt dào muôn… ý …thơ ….
VỌNG CỔ :
1/ NỮ : Là tất cả anh ơi! Niềm vui và hạnh phúc. Như đã dấu yêu từ trong đôi mắt, xin dâng cả tình thương yêu nhất đến cho ….người.
Anh là niềm tin , là hy vọng trong đời.
NAM : Nhưng ước gì đời anh chưa ràng buộc và bây giờ em chưa thuộc về ai.
Thì chúng mình tay đã trong tay, tha thiết yêu thương đẹp những ngày hoa mộng.
NỮ : Để một vùng trời xanh biếc em mong ,có hai trái tim yêu mặn nồng duyên ân ái.
2/ NAM : Nguyện ước trong mơ có bao giờ trở lại, vì em đã khuất xa về mãi một phương trời.
NỮ : Nước mắt rơi theo từng câu hát xa vời.
NAM : Anh sẽ không thể quên đi khung trời hoa mộng, có hai đứa mình nuôi ước vọng đơn sơ.
NỮ : Em đếm giọt sầu nhòa lệ những trang thơ, một thưở mộng mơ ngày đôi mình chung bóng.
NAM : Ánh sao lung linh giữa trời đêm hoa mộng, soi sáng bước đường tình hai đứa sánh vai nhau…
TRĂNG THU DẠ KHÚC :
NAM : Hỡi em yêu! Ân tình ta như gió mây
NỮ : Em khóc duyên mình..
NAM : Anh tiếc thương tình.
NỮ : Còn trong mộng ước hỡi anh yêu…
Hoa xưa đã muộn...
Nhưng hoài bên anh- hương ngất ngây…
NAM : Em sẽ là thuyền mây
Đưa anh đến phương nào…
NỮ : Đêm trao kỷ niệm dạt dào hồn thơ bao dấu yêu..
VỌNG CỔ :
5/ NAM : Em đến với anh bằng cả trái tim yêu nồng nàn tha thiết, em là mộng là hoa giữa trời mơ xanh biếc, em là cả hồn thơ bất diệt của bao…. người .
NỮ : Là đóa hoa thơm hương ngào ngạt cho đời.
Trong đôi mắt em anh sẽ là tất cả, ngàn sao sáng trên trời dường như đã long lanh.
NAM : Ôi ! Tuyệt vời thay một tiếng nói yêu anh, mộng và mơ nay đã thành sự thật.
NỮ : Em cũng đắm say trong niềm vui chất ngất, tràn ngập yêu thương mình không mất nhau rồi...
VỌNG KIM LANG :
NAM : Xa cách thương chờ em, trong gió mưa tiêu điều ..
Anh vẫn thương em nhiều , dù muộn màng dấu yêu mờ phai…
NỮ : Vắng anh xót xa đêm dài, đời u buồn giá băng từ đây.
NAM : Đường về âm thầm trong chiều hoang vắng,
Nhớ môi em cười. Làm sao bôi xóa em ơi…
NỮ : Vẫn tin có anh trong đời, dìu em về bến mơ thần tiên,
NAM & NỮ : Kết se mối duyên lâu bền, đẹp nụ cười mãi trên bờ môi
6/ (về vọng cổ nhịp 16)
NỮ : Hãy tin ở nơi em dù đường tình đôi ngã, mùa Đông sẽ tàn và băng giá cũng qua nhanh.
Em xin được làm hạnh phúc của riêng anh, cho hương ân ái ngày xanh nhiều hoa mộng.
NAM : Em đã cho anh tình yêu và lẽ sống, trong đôi mắt anh em là hy vọng tràn đầy.
NỮ : Em đến với anh muộn màng ngày Đông giá, nhưng anh vẫn trọn đời là tất cả của riêng em.
NAM : Khung trời hoa mộng thần tiên,
Dấu yêu đã thắm duyên mình rồi em ơi!…
..................
PHẠM VĂN PHÚC
(22-06-2009)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc