VỌNG CỔ ĐỒNG QUÊ - TÌNH YÊU CỦA TÔI
Đặng Thanh Huyền
(* Viết chúc mừng sinh nhật CLB Vọng cổ Đồng Quê vừa tròn 05 tuổi _ 28/8/2010 - 28/8/2015)
Nói Lối
Tôi gặp em vào độ mùa thu trước
Phút ngỡ ngàng rồi tha thiết đắm say
Để đêm về ngồi ngắm bóng hình ai
Vọng cổ ơi sao mà thương mà nhớ!
Lý Cái Mơn
Từng chiều buông nhìn em duyên dáng
Tha thướt kiêu sa mặn mà sắc hương ngàn hoa
Khiến tim ai hoài thương nhớ xuyến xao vì nàng
Người nơi đâu sớm về bên anh
Ta đắp xây ngày mai
Đến muôn đời sắt son một dạ tình chung.
Vọng Cổ
Anh muốn hỏi em ơi vừa tròn bao nhiêu tuổi. Sao đẹp thướt tha dáng duyên nàng thiếu nữ cho say đắm lòng ai – người lữ thứ… phương… trời.
Câu 1. Vọng cổ Đồng Quê – tên em ngào ngọt, rạng ngời.
Ai đã khiến xui cho lần hạnh ngộ,
Để muôn đời ta kết tóc se duyên.
Mỗi đêm về được cận kề vongco.vn,
Ôi hạnh phúc xiết bao hỡi người tình yêu dấu.
Tiếng đờn bổng trầm, da diết nhịp song lang,
Em ru giấc nồng nàn qua lời ca, giọng hát.
Thơ
Hôm nay sinh nhật của nàng
Quà anh tặng trái tim vàng thủy chung
Tình yêu âm nhạc ngũ cung
Suốt đời nồng thắm mãi cùng bên nhau.
Câu 2. Anh đã về đây xóa tháng năm dài ngóng đợi, thăm ánh mắt người thương vời vợi mong chờ.
Ôi một tình yêu vô bến vô bờ.
Em đã lớn lên bởi vòng tay che chở,
Của muôn vạn người yêu câu vọng cổ quê hương.
Nhớ thuở nào nghe trọn vẹn vở cải lương,
Bên vườn nhà xưa võng trưa hè kẽo kẹt.
Anh dặn với lòng sẽ mai sau tìm gặp,
Người bạn chung tình tên Vọng cổ Đồng Quê.
Lý Con Sáo
Vui liên hoan
Ngây ngất ngập tràn sắc hương
Sinh nhật người yêu thương
Vọng cổ ơi nay em đã trưởng thành
Bao đam mê say đắm anh dành
Phát triển không ngừng càng vươn cao vút bay
Chung nhịp tim ta xiết chặt bàn tay
Ôi tự hào tròn năm năm tuổi xuân
Đẹp như hoa thơm ngát đến ngàn năm.
Vọng Cổ
Lần gặp gỡ đêm xưa như là định mệnh. Nguyệt Lão đã xe duyên dây tơ hồng đôi lứa, cho hai chúng ta hương lửa… thêm… nồng.
Câu 5. Anh là một kẻ cuồng si yêu cỏ nội hương đồng.
Nên gặp em dù tình cờ, bất chợt,
Mà tha thiết chân thành muôn thuở chẳng mờ phai.
Hạnh phúc ngọt ngào buổi hội ngộ hôm nay,
Muốn nói tiếng yêu mà từng lời nghèn nghẹn.
Anh lỡ chạm tay, em cuối đầu e thẹn,
Mắt trong mắt nhau, bẽn lẽn, ngại ngùng.
Câu 6. Ai hát bài “Nỗi niềm nghe Vọng cổ Đồng Quê”,
Phải tiếng em ca giữa buổi trưa hè năm ấy?!
Cho cảm xúc trào dâng lòng đam mê trỗi dậy,
Thêm yêu nét đẹp rạng ngời lộng lẫy một loài hoa.
Em dâng cho đời muôn vạn bản tình ca,
Tặng riêng anh diết da mượt mà câu vọng cổ.
Nàng có hiểu chăng tim lòng ta thổ lộ,
Mong mỏi đã bao năm lần hạnh ngộ trong đời.
Tình yêu vọng cổ tôi ơi!
Nàng là hơi thở giữa đời nhân gian
Tặng em lời hát cung đàn
Mừng ngày sinh nhật rộn ràng niềm vui./.
Long Xuyên, ngày 28 tháng 8 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)